Giờ này là cao điểm đi làm, đã có không ít đồng nghiệp nhận ra tôi và Hứa Ngôn, dù sao chúng tôi cũng từ trường học đến xã hội, là cặp đôi kiểu mẫu trong mắt bạn bè và đồng nghiệp.
Còn có đồng nghiệp nhiệt tình đến hỏi tôi có chuyện gì, có cần giúp không?
Tôi thậm chí có thể cười tươi xua tay với họ: “Đây là bạn gái của Hứa Ngôn, đang giới thiệu cho tôi làm quen đấy mà. Thôi chúng ta mau đi làm, sắp muộn rồi.”
Lời vừa dứt, mặt Hứa Ngôn lập tức trắng bệch, người lảo đảo.
“Niên Niên…”
Tôi không quay đầu lại, khoác tay đồng nghiệp đi vào tòa nhà văn phòng.
Vở kịch ồn ào buổi sáng nhanh chóng lan truyền khắp ba công ty. Lúc này tôi mới biết cô nàng tai thỏ kia là streamer của một công ty thương mại điện tử tầng trên tòa nhà chúng tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/con-th-c-a-anh-ta&chuong=4]
Miệng lưỡi đồng nghiệp người nào người nấy độc địa.
“Con nhỏ đó từ lúc đến tòa nhà này, ngày nào trong thang máy cũng liếc mắt đưa tình.”
“Ngày nào cũng cài bờm tai thỏ, kẹp tóc tai thỏ, gặp ai cũng gọi anh ơi, chúng tôi còn bảo không biết thằng ngu nào bị nó lừa, không ngờ…”
“Biết người biết mặt không biết lòng, trông cũng bảnh bao ra phết, ai ngờ sau lưng lại bẩn thỉu thế.”
Tôi bất động nhìn màn hình máy tính, biết rõ họ đang nói Hứa Ngôn, nhưng cảm giác như những cái tát bỏng rát lại giáng lên mặt mình. Trái tim như bị vô số bàn tay bóp nghẹt, đau đến nghẹt thở.
Ngay lúc tiếng nấc nghẹn nơi cổ họng sắp không kìm nén được nữa, sếp gọi tôi vào văn phòng.
“Sắp tới có một dự án cần đi nước ngoài, chủ yếu là theo dõi phỏng vấn các chuyên gia y học hàng đầu bên đó, tôi đề cử cô đi.”
Tôi do dự. Từ lúc biết Hứa Ngôn ngoại tình đến giờ mới chỉ hơn mười tiếng, tuy tôi đã bình tĩnh chia tay, thản nhiên đối mặt với mọi chuyện xảy ra.
Nhưng vừa rồi, tôi nhận thức rõ ràng rằng, tôi rất buồn, rất đau khổ, nội tâm đã tan nát, tôi sợ trạng thái không tốt sẽ ảnh hưởng đến công việc.
Sếp nhìn thấu suy nghĩ của tôi, chỉ nói một câu: “Ai thời trẻ mà chẳng gặp vài gã tồi. Làm tốt vào, tôi tin cô.”
7
Tuần lễ trước khi ra nước ngoài, ngày nào Hứa Ngôn cũng lên tìm tôi.
Nói cũng lạ, anh ta trước đây thường xuyên tăng ca, động một tí là đi công tác ngắn ngày, vậy mà bây giờ cả tuần đều đi làm về đúng giờ.
Sáng tôi còn chưa đến, trên bàn làm việc đã đặt sẵn ly Vanilla Latte tôi thích. Trưa tôi gục mặt xuống bàn ngủ, lúc tỉnh dậy sẽ thấy chiếc áo khoác nam quen thuộc khoác trên vai.
Chiều thỉnh thoảng sẽ có bánh Red Velvet, bánh sầu riêng ngàn lớp mà tôi thích ăn.
Tan làm, anh ta sẽ đúng giờ đứng trước cửa công ty chúng tôi, mỉm cười chào hỏi các đồng nghiệp của tôi, rồi bất chấp ánh mắt họ nhìn tôi là giễu cợt, chế nhạo hay ngưỡng mộ, ung dung đi đến bên cạnh tôi.
Latte tôi đổ vào bồn rửa tay, áo khoác ném ra ngoài, dù là Red Velvet hay sầu riêng ngàn lớp đều không ngoại lệ, đích đến cuối cùng là thùng rác.
Đến ngày thứ năm, có đồng nghiệp không nhìn nổi nữa, bắt đầu khuyên giải tôi.
“Anh ấy có lẽ không chịu nổi cám dỗ thôi, chứ trên đời này có mấy ai chịu được cám dỗ đâu!”
“Anh ấy thà tìm người bên ngoài chứ không chia tay em, chứng tỏ là yêu em thật lòng, em đến cơ hội chuộc lỗi cũng không cho à?”
“Mười năm qua anh ấy chỉ yêu mình em, muốn thử người khác cũng là bình thường, thử người bên ngoài rồi thấy vẫn là em tốt nhất, sau này sẽ không sao nữa đâu.”
“Tình cảm mười năm nói bỏ là bỏ, em cũng nhẫn tâm thật đấy.”
Với những lời này, tôi chỉ nhíu mày không bình luận, mỗi người một suy nghĩ, tôi không thể quyết định hay thay đổi cách nhìn của người khác.
Nhưng cô đồng nghiệp thân với tôi, vẫn luôn ủng hộ cặp đôi chúng tôi lại nhảy ra phản bác:
“Cô ăn một miếng cơm, thấy nó thiu rồi, còn ăn tiếp không? Nếu tiếc không muốn vứt đi, cố ăn cho hết, cuối cùng tự mình trúng độc chết, có hối hận không!”
“Phụ nữ ấy à, đối tốt với bản thân một chút đi.”
Mấy nữ đồng nghiệp khuyên tôi kia, cuối cùng mặt đỏ mặt trắng bỏ đi, trước khi đi còn ném lại một câu cay độc.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận