01
Ký ức cuối cùng của kiếp trước.
Là hình ảnh đích tỷ sai người b/e g/a/y tay chân ta, ném ta xuống giếng cạn.
Ta ở dưới đáy giếng không ngừng kêu gào:
"Đích tỷ, ta là vì muốn tốt cho tỷ, vết bớt đó của tỷ không phải phượng hoàng!”
“Nếu để người khác nhìn thấy, sợ rằng sẽ gặp đại họa!"
Nhưng đích tỷ lại giận tím mặt, nói ta ghen tị với số mệnh tốt đẹp của nàng ta.
Lại sai người rắc muối xuống, khiến ta chịu đựng nỗi đau thấu x/u/o/n/g tủy.
Cuối cùng, ta c/h/e/c trong đ/a/u đ/o/n vì mất m/a/u quá nhiều, chịu đủ mọi giày vò mà c/h/e/c.
Mở mắt ra lần nữa, một luồng ánh sáng chiếu đến.
Ta mơ hồ cảm thấy có hơi hoảng hốt.
Cách đó không xa, đích tỷ và Đại phu nhân đang tươi cười bàn luận chuyện gì đó.
"Nữ nhi ta trời sinh quý mệnh, vốn dĩ là để hưởng phúc.”
"Dù có đem tất cả nữ tử trong Kinh thành đặt cạnh nhau, cũng không ai sánh được nửa phần phong thái của con."
"Đến lúc vào cung điện tuyển, nhất định sẽ áp đảo tất cả bọn hoa thơm cỏ lạ, được Thái tử chọn trúng."
Đích tỷ mặt mày e thẹn, oán trách nói:
"Mẫu thân! Người nói gì vậy, ngại c/h/e/c đi được~”
Nhưng rõ ràng trong ánh mắt của nàng ta đã tràn ngập dã tâm.
Ta nhìn về phía họ, theo bản năng sờ lên giữa trán mình.
Cơn đau như dự đoán không hề xuất hiện, tay chân cũng có thể tự do cử động.
Lúc này ta mới ý thức được, ta đã trọng sinh, quay trở về trước đêm đích tỷ tham gia điện tuyển.
Hôm nay là ngày cập kê của nàng ta, cũng là ngày nàng ta chính thức lộ diện trước mặt mọi người.
Theo quy định, một tháng nữa, nàng ta có thể tham gia điện tuyển.
Ta nhìn khuôn mặt hoa nhường nguyệt thẹn và vết bớt hình phượng hoàng giữa trán của nàng ta.
Không kiềm được nắm c/h/ặ/t hai tay.
02
Đích tỷ trời sinh mệnh cách cao quý, khi còn trong bụng Đại phu nhân.
Đã từng có cao nhân tiên đoán, nói rằng nàng ta tuyệt đối không phải vật trong ao.
Quả nhiên, ngày đích tỷ chào đời, giữa hàng lông mày đã có vết bớt hình phượng hoàng.
Trời mưa to liên tục ba ngày ba đêm, cũng đột ngột hửng nắng.
Mọi người đều nói đây là điềm lành, nữ tử này định sẵn có mệnh làm Hoàng hậu.
Phụ thân vui mừng khôn xiết, lập tức ban thưởng cho toàn phủ trên dưới.
Tiểu nương sắp b/ệ/n/h c/h/e/c cũng nhờ đó mà được chút ân huệ, m/a/n/g t/h/a/i ta.
Tiểu nương thường nói, muốn ta ghi nhớ ân tình của đích tỷ, vì vậy ta luôn luôn kính trọng nàng ta.
Cho dù đích tỷ luôn tự cho mình là cao, coi thường ta, ta cũng chưa từng thay đổi.
Mấy năm nay, Đại phu nhân bảo vệ đích tỷ rất tốt, chưa từng để nàng ta bước chân ra khỏi phủ nửa bước.
Vì vậy, rất nhiều người cũng chỉ nghe nói qua, chưa từng được thấy dung mạo thật của đích tỷ.
Mục đích chính là chờ đến ngày cập kê, khiến tất cả mọi người kinh diễm.
Để đích tỷ một lần thành danh, giành được vị trí đầu bảng trong buổi điện tuyển.
Cũng giống như kiếp trước, trong ánh mắt mong chờ của các vị khách.
Đích tỷ bước những bước nhỏ về phía trung tâm.
Vì ngày này, nàng ta đã chuẩn bị suốt mười lăm năm.
Nàng ta vốn đã có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, dáng người thướt tha.
Đặc biệt là vết bớt hình phượng hoàng giữa hàng lông mày, sống động như thật, tựa như thiên nữ hạ phàm.
Rất nhanh, xung quanh vang lên những tiếng cảm thán:
"Trời ạ, đẹp quá! Giữa lông mày kia là ấn ký phượng hoàng phải không!"
"Sớm nghe nói tiểu thư nhà Lưu Tướng quân trời sinh mệnh phượng hoàng, hôm nay gặp mặt, quả nhiên không tầm thường.”
"Lưu đại nhân, có được nữ nhi như vậy, sau này phát đạt rồi, đừng quên những đồng liêu chúng ta nhé!"
Mọi người xôn xao nịnh hót phụ thân và đích tỷ, hai người đều rất hưởng thụ.
Nhất là Đại phu nhân, kiêu ngạo đến mức đuôi sắp vểnh lên trời.
Chỉ riêng ta cau mày, nhìn chằm chằm vào vết bớt của đích tỷ.
Trước khi c/h/e/c, tiểu nương từng nói với ta, con chim trên lông mày của đích tỷ không phải phượng hoàng.
Mà là một loại chim không may mắn, chỉ cần sơ sẩy một chút, chắc chắn sẽ mang đến tai họa.
------+++------
Edit: Florence
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận