03
Kiếp trước, vì kính trọng đích tỷ.
Khi nàng ta được mọi người khen ngợi đến mức mất hết lý trí, ta đã nhiều lần khuyên can:
"Trong cung đã có Hoàng hậu nương nương, sợ rằng sẽ mạo phạm quý nhân."
"Đích tỷ vẫn nên che vết bớt đi thì hơn.”
Mặc dù đích tỷ trăm bề không muốn, cho rằng vết bớt là dấu hiệu của nàng ta.
Nhưng lại cảm thấy lời ta nói có lý.
Vì vậy, trước khi tham gia điện tuyển, nàng ta đã dùng son phấn che đi vết bớt.
Quả nhiên, sau khi vào cung đã lọt vào mắt xanh của Hoàng hậu, lập tức gả cho Lục vương gia quyền cao chức trọng.
Vốn dĩ cũng coi như là một chuyện tốt.
Dù sao Lục vương gia tuy không phải Thái tử, cũng là cùng một mẫu thân sinh ra với Thái tử.
Sau này gả qua đó chắc chắn sẽ hạnh phúc an ổn, hưởng thụ những ngày tháng phú quý vô tận.
Nhưng đích tỷ lại rất tức giận.
Thậm chí sau khi về phủ, lập tức sai người khoét một lỗ m/a/u trên lông mày của ta.
"Đồ tiện nhân! Đều tại ngươi bày ra cái chủ ý ngu ngốc này! Ta là mệnh phượng hoàng trời sinh, sau này phải làm Hoàng hậu!”
"Bây giờ thì hay rồi! Một vị trí Vương phi vớ vẩn mà muốn đuổi ta đi!"
"Ngươi và nương ngươi đều xui xẻo như nhau! Các ngươi đều là đồ tiện nhân! Đáng c/h/e/c cùng nhau!”
Lúc này ta mới biết, trong lòng đích tỷ chỉ có ngôi vị Hoàng hậu.
Hơn nữa nàng ta hận ta, cũng hận mẫu thân ta, hận mẫu thân đã lợi dụng sơ hở khi nàng ta sinh ra để có ta.
Còn về cái c/h/e/c của mẫu thân, cũng không thể không liên quan đến nàng ta.
Sống lại một đời, đương nhiên ta sẽ không tiếp tục ngu ngốc.
Nếu nàng ta thích ấn ký này như vậy, muốn làm Hoàng hậu như vậy.
Lần này ta không những không khuyên can mà còn muốn tác thành cho nàng ta.
Ta ngược lại muốn xem, khi người trong hoàng thất nhìn thấy vết bớt chim không may mắn này của nàng ta, sẽ có phản ứng như thế nào!
04
Ta v/u/o/t v/e vết bớt của đích tỷ, hết lời tán dương:
"Đích tỷ trời sinh mệnh quý, nên để cho tất cả mọi người nhìn cho kỹ."
"Dung mạo này của tỷ, ấn ký này, cả thiên hạ này chỉ có một mà thôi!"
Đích tỷ được ta khen ngợi đến mức tâm hoa nộ phóng.
Nàng ta nhướng mày, vẫn là dáng vẻ coi thường ta:
"Đó là đương nhiên, ta khác với những thứ thứ nữ mệnh hèn mọn như ngươi."
"Ta ấy à, là đích nữ, thầy bói đều nói, ta tuyệt đối không phải vật trong ao."
Ta lập tức gật đầu đồng ý, sau đó giả bộ thở dài sâu xa.
"Haizz, chỉ là có hơi đáng tiếc.”
Đích tỷ nghe ta nói vậy, lập tức sa sầm mặt mày:
"Ngươi nói rõ cho ta nghe! Có gì mà đáng tiếc! Ngươi không phải là đang ghen tị với ta đấy chứ!"
Ta cong khóe môi, nói một cách đầy ẩn ý:
"Đích tỷ trời sinh mệnh quý, sau này ắt sẽ tham gia điện tuyển.”
"Hôm nay chỉ có bấy nhiêu khách k/h/u/a, không đủ để tạo thanh thế cho đích tỷ, chẳng phải rất đáng tiếc sao."
Nói xong, ta lại chuyển chủ đề, thần bí nhìn về phía đích tỷ:
"Nếu có thể khiến cho toàn thiên hạ bách tính đều được chiêm ngưỡng phong thái của đích tỷ, đến lúc đó dân gian truyền tụng khắp nơi.”
“Nếu Thái tử điện hạ biết được, nhất định sẽ vội vàng cưới đích tỷ!"
Đích tỷ vuốt tóc suy nghĩ một lúc lâu, dường như cảm thấy lời ta nói có lý.
Khi nhìn về phía những vị khách kia, trong mắt đã tràn đầy vẻ ghét bỏ.
"Phụ thân mẫu thân cũng thật là! Hôm nay là ngày trọng đại của ta! Vậy mà chỉ mời có bấy nhiêu người!”
"Muội muội tốt, ngươi nói ta nên tạo thanh thế như thế nào mới có thể truyền đến tai Thái tử?"
Trong mắt ta lóe lên một vẻ đắc ý, sau đó đem kế hoạch của ta nói ra hết.
Ta khuyên đích tỷ đừng ru rú trong phủ, nên cao điệu một chút, ra ngoài đi lại nhiều hơn.
Để cho toàn thiên hạ đều biết nàng ta là thiên mệnh phượng nữ.
Từ nhỏ đích tỷ đã sống ẩn nơi khuê phòng, cũng chưa từng đọc qua sách vở gì.
Thêm vào đó Đại phu nhân xuất thân từ gia đình bình thường, đề cao nữ tử không tài mới là đức.
Vì vậy, đích tỷ hoàn toàn không có đầu óc.
Bị ta nói như vậy, nàng ta lập tức làm theo, suốt ngày chạy ra ngoài khoe khoang.
Ban đầu mọi người còn cảm thấy mới lạ, hết lời khen ngợi lấy lòng nàng ta.
Nhưng lâu dần, bách tính đều nhìn thấu bộ mặt thật của đích tỷ, ai nấy đều tránh nàng ta như tránh tà.
Đích tỷ cậy mình gia thế hiển hách, dung mạo xuất chúng, luôn tự cho mình là cao.
Đi đến đâu, đều ra vẻ cao hơn người khác một bậc, rất nhanh đã đắc tội không ít người.
Trong đó không thiếu những tiểu thư con nhà quan lại.
Mỗi lần đụng độ, nàng ta còn mỉa mai người ta dung mạo xấu xí.
Phụ thân và Đại phu nhân biết được, đều khuyên đích tỷ nên học cách thu liễm, tránh gây ra họa lớn.
Nhưng đích tỷ không nghe, chỉ cảm thấy mệnh cách của mình cao quý, những người đó không xứng đối đầu với nàng ta.
Thêm vào đó, ta ngầm mua chuộc không ít người tung tin, để họ ngày ngày thổi phồng, khen ngợi đích tỷ.
Nào là thiên sinh phượng mệnh, nhìn đã thấy quý không thể tả.
Đích tỷ càng cảm thấy mình ghê gớm, ngày thường càng tự cho mình là Hoàng hậu tương lai.
------+++------
Edit: Florence
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận