Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MINH NGUYỆT BẤT KHẢ TRUY

Chương 17

Ngày cập nhật : 2025-08-16 22:19:08
Ta biết nàng mỗi tháng vào ngày mười lăm sẽ đến thành Tây để phát cháo từ thiện cho dân nghèo. Nhưng ta chưa từng nghĩ rằng nàng có thể thuyết phục nhiều người chịu bỏ ra số tiền lớn như vậy để cứu tế.
Chuyện của U Châu cũng nhằm vào Trung Thu.
Cung yến Trung thu, Bệ hạ muốn công khai ban thưởng cho Tiêu Thanh Nguyệt trước mặt mọi người. Nàng lại nói bản thân mình là Công chúa vì quân phân ưu, vì dân giải nạn, đều là bổn phận.
Lời vừa nói ra, có rất nhiều người trong điện khen ngợi.
Ta cẩn thận ngồi bên cạnh nàng, lòng có chút vui mừng.
Thê tử của ta có tình có nghĩa, chứa cả thiên hạ trong lòng, nữ tử như vậy, sao lại không khiến người ta ngưỡng mộ cho được?
Bệ hạ long nhan đại duyệt, trước mặt mọi người ban cho nàng một nguyện vọng. Sợ nàng từ chối, lại nói rõ đây không phải là ban thưởng quân thần mà là tấm lòng của phụ thân khen ngợi nữ nhi.
Lúc này Tiêu Thanh Nguyệt không còn từ chối.
Lúc này ta cũng không hề biết rằng, sau này nàng sẽ dùng nguyện vọng này để hòa li với ta.
Mà khiến cho ta cả phản đối cũng không thể.
4.
Dù ta có làm bất cứ điều gì tốt, Tiêu Thanh Nguyệt trước sau vẫn giữ khoảng cách với ta.
Ta nghĩ trăm ngàn lần không ra, buồn khổ không thôi.
Vừa đúng lúc Thôi Uẩn đưa bái thiếp, mời ta qua phủ một lần.
Ta với hắn là họ hàng, lúc niên thiếu cùng nhau tu học trên núi, hẹn cùng nhau sua này sẽ cống hiến cho Triều đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/minh-nguy-t-b-t-kh-truy&chuong=17]

Chỉ là sau này ta lại làm Phò mã, mà hắn công sự bận rộn, ít có qua lại.
Những tưởng lần này chỉ là cuộc gặp gỡ bình thường. Nhưng không ngờ muội muội của hắn Thôi Uyển Âm cũng có mặt.
Trưởng bối Thôi gia muốn định hôn ước cho muội ấy, nhưng muội ấy không thích nam tử kia, tình thế cấp bách liền lén đến Kinh thành nhờ cậy huynh trưởng.
Muội ấy nói, mắt ngấn lệ: “Biểu ca, người trong lòng muội vẫn luôn là huynh, huynh đừng đuổi muội đi được không?”
Ta ngẩn ra, thì ra hôm nay Thôi Uẩn mở tiệc là có tính toán riêng cho thân muội.
Mấy năm trước mẫu thân đúng là có ý muốn để ta và Thôi gia kết thân, nhưng chưa từng có hành động cụ thể nào. Hiện giờ ta đã có thê tử càng không thể ở bên muội ấy.
Trước mặt Thôi Uẩn, ta trịnh trọng mà từ chối ý nghĩ hoang đường của Thôi Uyển Âm.
Thôi Uyển Âm sửng sốt vài giây, sau đó ôm mặt khóc thút thít.
Thôi Uẩn đau lòng, định mở miệng thuyết phục.
Ta đứng dậy rất nhanh, chặn miêng hắn trước: “Đa tạ biểu muội hậu ái, nhưng Tạ Ngọc ta đời này chỉ có một thê tử duy nhất là Thanh Nguyệt Công chúa, lòng ta chỉ có Công chúa, nguyện cùng nàng một đời một kiếp một đôi.”
4.
Ta chưa từng dự đoán được, Thôi Uyển Âm lại có lá gan đi tìm Tiêu Thanh Nguyệt.
Nếu không phải Thôi Uẩn báo tin ta cũng không biết, hắn lo lắng an nguy của Thôi Uyển Âm, cầu xin ta ra mặt cứu nàng.
Ở trong miệng hắn, muội muội của hắn là nữ tử khuê các ngây thơ, Tiêu Thanh Nguyệt là ác phụ tàn độc hại người.
Ta tỏ vẻ không vui: “Nói năng lỗ mãng với Công chúa,ta đánh gãy chân của ngươi.”
Thôi Uẩn cũng ý thức được lời nói của mình không đúng, ta lỗi với ta.
Nhưng khi ta đứng dậy lệnh cho Hạ nhân chuẩn bị ngựa lại nghe hắn lẩm bẩm sau lưng ta một câu: “Cũng không trách được ta, nàng chính là người dám đẩy cả muội muội của mình xuống nước.”
Ta siết chặt nắm tay, lí trí nói cho ta biết, lúc này càng mau chóng tìm được Công chúa càng tốt.
Khi đến Sơn trang, Thôi Uyển Âm đang quỳ ở chính điện cầu xin Tiêu Thanh Nguyệt nạp vào cửa làm thiếp.
Ta sợ nàng hiểu lầm, vội vàng cùng nàng giải thích: ““Tâm tính của Uyển Âm muội muội vẫn còn trẻ con, từ nhỏ đã quen gây chuyện trong nhà, Tạ Ngọc thay muội muội thỉnh tội với Công chúa, mong Công chúa đừng so đo với nàng.”
Lại lo lắng cho thanh danh của Thôi Uyển Âm mà nói Thôi Uẩn mau đưa muội muội của hắn trở về Thôi gia.
Chạng vạng tối, ta lại đến phòng của Tiêu Thanh Nguyệt giải thích mọi chuyện, nói cho nàng biết chỉ vì Thôi Uyển Âm bất mãn với mối hôn sự trong nhà định ra nên đã chạy đến Kinh thành làm loạn.
Nàng lặng lẽ lắng nghe rồi mỉm cười dịu dàng với ta.
Khi ta cho rằng nàng sẽ tha thứ, không ngờ giây tiếp theo nàng lại trực tiếp đưa thư hòa li, còn mong ta đừng phụ tình nghĩa của Thôi Uyển Âm.
Ta và Thôi Uyển Âm có tình nghĩa gì?

Bình Luận

0 Thảo luận