Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MINH NGUYỆT BẤT KHẢ TRUY

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-08-16 22:13:54
Quân vương tứ hôn, hạ thần không thể từ chối. Vì phòng ngừa ngoại thích tham gia chính sự, Triều ta có tổ chế, đã là Phò mã, không được làm quan, con trai cũng không được ghi tên vào Hoàng tộc.
Có nghĩa là ngôi sao tương lai được cả gia tộc Tạ thị ký thác kỳ vọng đã rơi xuống.
Tuy nhiên hành động này của phụ hoàng lại hợp tình hợp lý đến nỗi không ai có thể phản đối.
Phụ hoàng hạ một quân cờ đã xoay chuyển toàn bộ thế cục của bàn cờ. Ông đã cho Tạ thị một đòn chí mạng, một đòn mà khiến cho Ngôn quan như Tạ đai phu cũng không có cách nào cự tuyệt.
Con đường làm quan của Tạ Ngọc quan trọng, nhưng thanh danh của toàn bộ Tạ thi càng quan trọng hơn.
Cho dù trong lòng có bao nhiêu oán trách, vạn phần không cam lòng, bọn họ tuyệt đối cũng không thể vì Tạ Ngọc mà chặt đứt tương lai của toàn bộ Tạ thị.
4.
Ta không muốn mối hôn sự này.
Nguyện vọng lớn nhất của cuộc đời ta là rời xa chốn Kinh thành làm một người bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/minh-nguy-t-b-t-kh-truy&chuong=4]

Nhưng nếu ta cùng Tạ Ngọc thành thân, quãng đời còn lại của ta chắc chắn không thể bình an trôi chảy.
Nữ tử ái mộ Tạ Ngọc nhiều như cá diếc qua sông, thêm ta cũng không nhiều, thiếu ta cũng không ít.
Trên đường về Kinh gặp phụ hoàng, ta cố tình đến cung Vị Ương cầu kiến Vương hoàng hậu.
Ta nghe nói trong nhà vị này có một bào muội, tuổi cũng xấp xỉ ta, đối với Tạ Ngọc rễ tình đâm sâu. Nếu ta có thể thuyết phục Vương hoàng hậu ra mặt nói với phụ hoàng, có lẽ việc tứ hôn còn có cơ hội xoay chuyển.
Không ngờ khi ta nói ra lý do đến cầu kiến Vương hoàng hậu, bà ta lại từ chối.
“Vì sao?”
Vị Hoàng hậu trẻ tuổi nhẹ nhàng mỉm cười, trong mắt chứa đựng sự điềm tĩnh không phù hợp với tuổi: “Công chúa cũng biết, nữ lang mà Tạ gia đã nhắm đến chính là đích nữ của Thôi gia.”
Lời nói ngắn gọn tựa như sấm sét.
Bà ấy muốn nói cho ta biết rằng nữ tử Thôi gia không thể gả cho Tạ Ngọc, nữ tử Vương gia tất nhiên cũng không thể gả cho Tạ Ngọc.
Lần tứ hôn này, ngoài mặt là phụ hoàng trả thù Tạ đại phu.
Trên thực tế phụ hoàng cũng phòng ngừa Thế gia liên hôn, uy hiếp hoàng quyền.
Ông quá hiểu tính tình của Tạ đại phu, cố tình bày ra mưu kế ‘truy phong Tống quý phi’.
Tạ đại phu tuổi tác đã cao, cũng không thể làm quan được mấy năm nữa. Tạ Ngọc lấy Công chúa, cũng không còn khả năng phong hầu bái tướng.
Cứ như vậy, trong vòng mười năm kế tiếp, Tạ thị không thể có thêm thành tựu gì trong triều.
Phụ hoàng triệu kiến ta đến Triều Dương điện, ông mập lên một chút, thoạt nhìn có vẻ hòa ái hơn một chút.
Ông hỏi han ân cần với ta, nói ông vì ta mà chọn ra một lang quân tuyệt hảo, làm cuộc sống sau này của ta thêm vẻ vang.
Ngoài miệng nói đau lòng cho ta, nhưng ta nhìn thấy rõ ràng trong mắt ông không có chút hối hận nào.
Ông đã sớm quên.
Người khiến mẫu thân ta cùng Tống quý phi đau lòng mà chết là ông, người đày ta đến Bạch Vân quán cũng là ông.
Trong cung điện nguy nga này, đau khổ của mọi người, đều do ông ta ban tặng.
Trước khi đến Triều Dương điện, ta đã nghĩ ra vô số lý do đề từ hôn.
Nhưng khi đối mặt với đôi mắt vẩn đục kia, đôi mắt dã tâm bừng bừng, ta một chữ cũng không nói ra được.
Bất luận là lý do gì cũng vô ích.
Cuộc hôn nhân này là sự trừng phạt của phụ hoàng với Tạ thị, cũng là cảnh cáo của ông ta với văn võ cả triều cùng Thế gia quý tộc
Hoàng đế dùng cách này để nói cho mọi người biết, ngài là Đế vương cao cao tại thượng, trong Thiên hạ không có kẻ nào có thể đối nghịch với ngài.
Trước mắt nếu ta tùy tiện từ hôn, chính là mất nhiều hơn được.
5.
Ngày Thượng Tị, Mồng Ba Tháng Ba.
Ta đội mũ phượng quàng vai bước ra từ một cái lồng giam, sau đó lại đi vào một cái lồng giam khác.
Tạ Ngọc dĩ nhiên không bằng lòng với vị thê tử này. Ta ngồi ở Hỷ phòng đợi hắn rất lâu. Đến nửa đêm hắn mới từ từ đi đến. Vừa vào cửa đã ngã ra giường, say đến bất tỉnh nhân sự.
Hỉ phòng.
Hạ nhân gọi hắn nhiều lần không dậy, lo lắng đến mức không biết làm sao mới tốt.
Ta thẳng tay kéo khăn trùm đầu, an bài hạ nhân giúp hắn thay đồ rửa mặt, lão ma ma đứng một bên không tán thành: “Công chúa! như vậy không hợp lễ nghĩa!”

Bình Luận

0 Thảo luận