2.
Chuyện Tiêu Thanh Dao rơi xuống nước, phụ hoàng đã nhận định rằng ta là một đứa trẻ ngỗ nghịch.
Chút tình cảm khi xưa đã không còn, mà Tống quý phi vừa vì ông ta sinh hạ trưởng tử, nếu ta tiếp tục ở lại Lâm An cung, làm sao ông ta có thể yên tâm.
Thanh danh ta hoàn toàn bị hủy hoại, Hậu cung to như vậy, không ai nguyện ý tiếp nhận ta cùng với mớ hỗn độn này.
Phụ hoàng lo trái nghĩ phải, cuối cùng quyết định cho ta xuất cung.
Cứ như vậy ta bị đuổi khỏi Hoàng cung, trải qua mười năm tiếp theo ở Bạch Vân quán ngoài Kinh thành.
Ta cứ cho rằng mình sẽ sống ở Đạo quán hết quãng đời còn lại.
Không ngờ vào năm Vĩnh Xương thứ mười chín, phụ hoàng lại định ra một mối hôn sự cho ta và ra lệnh ta lập tức hồi cung để thành thân.
Ta không ở trong cung mười năm, Hậu cung cũng không có thái bình.
Tống quý phi tưởng rằng mình có thể dựa vào trưởng tử mà mẫu bằng tử quý, chấp chưởng phượng ấn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/minh-nguy-t-b-t-kh-truy&chuong=3]
Lại không ngờ sau khi ta rời cung được hai năm, Tiêu Thanh Dao cùng tiểu Hoàng tử mắc bệnh đậu mà đều chết yểu.
Bà ta hết đau khổ vì tang tử, phụ hoàng lại giáng cho bà ta một đòn chí mạng.
Phụ hoàng dưới gối không có Hoàng tử, dưới sự thúc giục của bá quan văn võ, đã mở rộng Hậu cung khai chi tán diệp.
Không những thế, ông còn phong cho nữ nhi của Vương thị mới vào cung làm Hậu.
Tống quý phi tâm tâm niệm niệm Hậu vị nhiều năm như vậy, lại bị phụ hoàng một lần nữa trao cho người khác.
Bà ta chạy đến trước mặt phụ hoàng.
Phụ hoàng lại giống lúc trước.
Lớn tiếng nói mẫu thân ta như thế nào thì nói bà ta như vậy.
Tâm hóa tro tàn.
Rốt cuộc bà ta cũng hiểu, ở trong lòng phụ hoàng, quyền lực trước sau đều quan trọng hơn tình cảm.
Thời gian như bóng câu qua khe cửa, phụ hoàng đã có tân trưởng tử, đó là đích trưởng tử do Vượng hoàng hậu sinh ra, Tống quý phi lại đi theo con đường của mẫu thân ta khi xưa, buồn bực mà chết trong cô độc ở Lâm An cung, lúc đó bà mới ba mươi tuổi.
Điều thú vị nhất chính là, phụ hoàng ghẻ lạnh Tống quý phi nhiều năm, sau khi bà hoăng thệ lại nhung nhớ.
Ông ta khăng khăng muốn truy phong Tống quý phi làm Hậu.
Vương hoàng hậu còn tại vị, hành động này không hợp lễ pháp.
Trong lúc nhất thời, tấu chương thi nhau bay vào triều như bông tuyết, trong đó lời lẽ gay gắt nhất phải kể đến Ngự sử đại phu Tạ Tốn.
Mà vị Tạ đại phu này là bá phụ của Tạ Ngọc. (GG: bác, anh của cha)
3.
Văn tử gián, võ tử chiến.
(Tạm dịch: Người văn sĩ chết trong lời khuyên răn, và người quân nhân chết trong trận chiến.)
Nhiệm vụ của Ngôn quan chính là lúc Hoàng đế hồ đồ, dùng tất cả mọi cách mà kéo ngài quay về.
Tạ đại phu là một lão già cứng đầu, mắt thấy dâng tấu không có tác dụng, liền dùng cách đập đầu vào cột trụ mà can gián.
Đương nhiên, biện pháp này cũng không thể thành công.
Hai Thái giám đã ngăn cản ông.
Sau này, những cung nhân có mặt ở đó hồi tưởng lại, trong lòng vẫn còn hoảng sợ.
Tạ đại phu càng già càng dẻo dai, nếu trước khi đập đầu vào cột trụ mà không nói trước, trực tiếp nhào tới, chắc chắn hai vị Thái giám kia cũng không thể ngăn kịp.
Phụ hoàng đến tuổi trung niên, tính tình càng thêm nổi loạn. Tạ đại phu biến khéo thanh vụn. Không những không thể làm Hoàng đế ghìm cương trước bờ vực ngược lại càng khiến ngài càng quyết tâm truy phong Tống quý phi.
Phụ hoàng cáo ốm bãi triều, một lòng một dạ nghiên cứu cách đối phó với Tạ đại phu.
Đánh trượng, phạt quỳ chỉ là cách trừng phạt ở mức độ thấp. Xương cốt Ngôn quan rất cứng, chết còn không sợ, nỗi đau da thịt làm sao có thể khiến bọn họ khuất phục.
Những gì bọn họ nói điều hợp với lễ pháp, phụ hoàng cũng không muốn bị nói là Hôn quân, nên không thể bất chấp mà tước đoạt chức quan của bọn họ.
Phụ hoàng trầm tư suy nghĩ, cuối cùng vào ngày thứ bảy bãi triều, đột nhiên nghĩ ra một cách tuyệt vời.
Ông muốn đem nữ nhi của mình gả cho nam nhi ưu tú nhất của Tạ thị.
Tạ đại phu làm cho ông khó chịu, ông cũng sẽ làm cho Tạ đại phu khó chịu.
Nhưng trong cung chưa có vị Công chúa nào đến tuổi xuất giá, phụ hoàng lúc này mới nhớ tới ta đang ở Bạch Vân quán, vung tay một cái, định ra hôn sự cho ta cùng Tạ Ngọc.
Kết quả là, gánh nặng Tạ Đại phu lại đè lên vai ta.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận