Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

NẾU CÓ KIẾP SAU

Chương 2

Ngày cập nhật : 2025-08-18 23:52:17
Kiếp trước, Trương Mộng đã kết hôn với Đỗ Minh Húc sau khi gặp nhau tại đám cưới của tôi và Tôn Nhã.
Hành động hôm nay của Tôn Nhã đúng là một mũi tên trúng hai đích.
Cô ta không chỉ từ chối tôi, mà còn cắt đứt bất kỳ khả năng nào để Trương Mộng và Đỗ Minh Húc có thể tiếp xúc với nhau trong tương lai.
Kiếp trước, từ khi biết Trương Mộng trở thành vợ Đỗ Minh Húc, mỗi lần nhắc đến cô ấy, Tôn Nhã đều nghiến răng nghiến lợi.
Tôi đã từng thắc mắc tại sao cô ta lại căm ghét bạn thân cũ như vậy.
Mãi đến khi tôi chết, linh hồn vất vưởng quanh Tôn Nhã, tôi mới tận mắt chứng kiến chuyện giữa cô ta và Đỗ Minh Húc.
Chỉ cần Trương Mộng gọi điện, Tôn Nhã lập tức trừng mắt căm phẫn.
Cô ta ép buộc Đỗ Minh Húc ly hôn, nhưng Trương Mộng khi ấy đã mang thai nên không đồng ý, khiến anh ta không thể dứt ra.
Nghĩ lại, Trương Mộng cũng chỉ là một nạn nhân.
Giống như tôi, cô ấy bị cặp đôi chó má này điều khiển như con rối.
Giờ đây, việc cắt đứt quan hệ có lẽ lại là điều tốt. Không tiếp xúc với Tôn Nhã, Trương Mộng chắc sẽ không còn bị Đỗ Minh Húc nhắm đến.
Từ góc độ nào đó, hành động của Tôn Nhã lần này coi như tạo được chút công đức.
Tôn Nhã nhìn bóng lưng Trương Mộng bỏ đi, khóe môi nhếch lên nụ cười giễu cợt.
Cô ta quay sang tôi, ánh mắt đầy khinh miệt: “Sao? Còn chưa đi? Anh đợi tôi phải nói lần thứ hai sao?”
Nhìn ánh mắt chứa đầy oán hận của Tôn Nhã, lòng tôi không khỏi tràn ngập thất vọng.
Dù đã biết rõ bộ mặt thật của cô ta, nhưng khi nghe những lời này, tôi vẫn không tránh khỏi cảm giác nhói đau.
Mười năm chu cấp, mười năm yêu thương, đổi lại chỉ là sự khinh thường và oán trách.
Khàn giọng, tôi hỏi: “Tôn Nhã, trong mắt em, tôi thật sự đáng khinh đến vậy sao? Hay em cảm thấy hả hê khi làm tổn thương tôi bằng những lời này?”
Nụ cười trên mặt cô ta lập tức cứng lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/n-u-c-ki-p-sau&chuong=2]


Ánh mắt cô ta lóe lên tia chột dạ, giọng nói mềm đi đôi chút: “Lục Cảnh Thần, tôi thực sự cảm kích anh vì đã giúp đỡ tôi và gia đình suốt mười năm qua. Nhưng tôi không thể vì cảm kích mà gả cho anh. Làm vậy chẳng khác nào tôi bán mình cả.”
“Với lại, từ hôm nay chúng ta chia tay. Sau này tôi cũng không cần anh chu cấp gì nữa. Quan hệ của chúng ta chấm dứt tại đây.”
Tôi bật cười.
Tháng 7 này, Tôn Nhã đã nhận được bằng tốt nghiệp và học vị, đương nhiên không còn cần đến sự chu cấp của tôi nữa.
Còn chuyện chia tay… Ha, chẳng qua cô ta đang tuyên bố chấm dứt hành động nịnh bợ của tôi mà thôi.
Hồi nhỏ, tôi học lớp 10, gia đình khá giả, nên nhận kèm cặp cô bé lớp 6 là Tôn Nhã.
Từ đó, tôi và cô ta có một mối liên hệ khó gỡ bỏ.
Năm hai đại học, Tôn Nhã đồng ý làm bạn gái tôi. Nhưng những lần hẹn hò đều xoay quanh việc cô ta nhờ tôi giúp đỡ.
Vậy mà tôi vẫn ngu ngốc theo đuổi, hết lòng tốt với cô. Đúng là tự chuốc khổ.
Ngay cả khi tôi khởi nghiệp khó khăn, tôi cũng chưa từng để cô ta phải thiếu thốn.
Nhưng bây giờ, khi bản thân đã tự lập rồi, cô ta lại quay lưng tuyên bố kết thúc.

3
Tôi không hề do dự, gật đầu đồng ý ngay.
Sau đó, tôi quay sang xin lỗi những người bạn xung quanh, những người vốn dĩ định chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc của tôi và Tôn Nhã, nhưng không may lại phải thấy toàn bộ quá trình chia tay: “Thật lòng xin lỗi vì đã làm lãng phí thời gian của mọi người. Để chuộc lỗi, hôm nào tôi sẽ mời mọi người một bữa.”
“Cũng nhân đây, tôi muốn nhờ mọi người làm chứng cho cuộc chia tay này. Từ hôm nay trở đi, tôi và Tôn Nhã sẽ không còn bất kỳ mối liên hệ nào. Dù cô ta có bệnh tật, gặp chuyện không may hay rơi vào đường cùng, cũng sẽ không liên quan gì đến tôi. Và nếu điều đó xảy ra với tôi, thì cũng như vậy.”
Không khí bỗng nhiên trầm xuống, toàn bộ những người xung quanh như bị đông cứng. Ai nấy im lặng, không dám phát ra dù chỉ một tiếng động.
Chỉ có Tôn Nhã, khuôn mặt thoáng chút trống rỗng, đôi chân lảo đảo bước lui một chút. Nhưng ngay sau đó, cô ta nhanh chóng lấy lại thăng bằng.
Ánh mắt cô ta nhìn tôi tràn đầy phẫn nộ.

Bình Luận

0 Thảo luận