Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Quy Tắc Kỳ Lạ: Chúc Gia Đình Tôi Ngày Giỗ Vui Vẻ

Chương 14: Món quà dính máu

Ngày cập nhật : 2025-06-25 00:52:49
Cửa phòng ngủ “kẽo kẹt” mở ra một khe nhỏ.
Từ từ, trong khe hở, một con mắt dữ tợn đầy tơ máu lộ ra.
Như đang rình rập, người chồng đứng đó với nụ cười kinh dị, lặng lẽ quan sát Giang Ly.
Nếu cô không tỉnh sớm, thứ chờ đợi cô sẽ là ánh mắt dòm ngó kéo dài.
Lúc nàybngười chồng như một kẻ săn mồi, mặt đầy ý cười, lặng lẽ và tham lam nhìn con mồi.
Giang Ly vô thức siết chặt lòng bàn tay.
Hồi lâu, người chồng mới lên tiếng.
“Vợ… vợ ơi…”
Giọng gã cao vút như đang kìm nén sự phấn khích mãnh liệt.
Như thể giây tiếp theo gã sẽ bật cười.
Người chồng tiếp tục nói: “Ra đây nhanh, anh chuẩn bị đồ tốt cho em.”
Da đầu Giang Ly tê dại, đáp: “Được, em ra ngay.”
Người chồng nhếch môi, đóng cửa phòng ngủ, lui ra ngoài.
Giang Ly thở phào.
Cô thu dọn đơn giản.
Trước khi rời phòng, cô bế Hồng Anh, kiểm tra kỹ lưỡng căn phòng từ đầu đến cuối.
Cuối cùng, cô tìm thấy tờ quy tắc thứ ba dưới gầm giường.
Ngoài cửa vang lên tiếng “cộc cộc cộc” giục giã.
Giang Ly lướt qua quy tắc, không xem kỹ.
Cô bế Hồng Anh bước ra khỏi phòng ngủ.
Đến phòng khách, Giang Ly thấy người chồng đứng trước gương toàn thân, cầm một chiếc váy y tá trắng.
Chiếc váy bị xé rách tơi tả, loang lổ vết máu.
Thậm chí Giang Ly nghi ngờ đây là “đồ bẩn” chồng lột từ người bị chặt tối qua.
“Vợ, đây là váy mới anh tặng em, quà trở lại làm việc, thích không?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/quy-tac-ky-la-chuc-gia-inh-toi-ngay-gio-vui-ve&chuong=14]

Thử mặc xem!”
Người chồng đưa váy cho cô.
Miệng Giang Ly giật giật.
Chiếc váy đầy lỗ thủng, mặc ra ngoài khác gì không mặc?
“Sao thế, em… không thích?”
Thấy Giang Ly chần chừ không nhận, nụ cười trên mặt người chồng dần biến mất.
Vẻ mặt gã cứng lại.
Giang Ly suy nghĩ một giây, nhận lấy váy.
“Sao thế được, anh yêu? Em vui còn chẳng kịp.”
Giang Ly cầm chiếc váy y tá đầy máu, rách rưới, đứng trước gương toàn thân, ướm lên người.
“Rất đẹp, cảm ơn anh yêu.”
Trong lúc nói, qua gương, Giang Ly nhận ra phía sau nghiêng nghiêng, bà lão mặc áo liệm đỏ đang đứng.
Bà lão cách cô không gần không xa, tầm một cánh tay, vươn tay là chạm được.
Bà lão vặn cổ, nghiêng đầu cười với Giang Ly.
Giang Ly chỉ liếc qua rồi giả vờ như không thấy bà ta.
“Vợ, hôm nay mặc cái này đi làm.”
“Cởi bộ đồ trên người em ra đi.”
Người chồng chỉ vào áo dài tay và quần dài của Giang Ly, dặn dò đôi câu.
Giang Ly cười, đáp “Được” rồi về phòng thay đồ.
Lúc này, phòng ngủ không còn an toàn.
Nhưng có Hồng Anh trấn giữ, lũ quỷ không dám manh động, chỉ lén lút dòm ngó.
Giang Ly cầm chiếc váy y tá rách rưới, do dự không biết có nên mặc.
Tủ quần áo trước mặt cô mở ra, bên trong treo một bộ đồ lót gợi cảm đã chuẩn bị sẵn.
Giang Ly nhìn bộ đồ lót… ngượng ngùng.
Mặc bộ đồ lót đó chẳng khác gì không mặc.
Vậy thay hay không thay chiếc váy rách này?
Nếu theo ý chồng, cởi bộ đồ hiện tại của Giang Ly, thay bằng chiếc váy rách này.
Đó chẳng khác gì một màn khoe thân công khai!
Mặc cái này đi làm lại còn được phát sóng trực tiếp toàn quốc, đúng là đã mắt cho thiên hạ.
Nhưng nếu từ chối mặc chiếc váy này tức là trái ý người chồng.
Chồng mà nổi giận, giết cô cũng là chuyện thường tình.
Vậy Giang Ly phải làm sao?
Giang Ly đứng tại chỗ, không có động tác tiếp theo.
Hồng Anh cũng nhận ra cô đang do dự.
“Mami, không muốn mặc thì đừng mặc! Ông ta mà dám động tay, con đập nát đầu gã!”
Tính tình Hồng Anh nóng nảy.
Giang Ly cười khổ.
Nếu đây là một chiếc váy bình thường, không mặc thì thôi, nhưng đây lại là váy y tá, là đồng phục làm việc.
Không mặc đồng phục đi làm, biết đâu sẽ trực tiếp kích hoạt kết cục chết chóc.
Giang Ly đứng yên, lặng lẽ suy nghĩ một lúc.
Rồi cô làm một hành động bất ngờ.
Cô không cởi áo dài tay và quần dài mà khoác luôn chiếc váy ra ngoài.
Giang Ly nghiêm túc, cẩn thận gấp tay áo và ống quần, giấu vào trong váy y tá.
Nhưng những lỗ hổng lớn trên váy vẫn để lộ rõ quần áo bên trong.
Hồng Anh nhắc: “Mami mặc thế này nhìn cái là biết ngay.”
“Váy này nhiều lỗ thủng quá, không cởi đồ bên trong là rõ mười mươi.”
Hồng Anh bứt tóc, lo lắng.
Nghe vậy, Giang Ly mỉm cười.
Cô hỏi: “Con yêu, con có nhớ người đàn ông vừa nói gì không?”
Hồng Anh gật đầu: “Nhớ ạ.”
“Khi đưa váy cho mẹ, gã nói: Vợ, đây là váy mới anh tặng em, quà trở lại làm việc…”
Hồng Anh đột nhiên dừng lại.
Nó lập tức hiểu ra, bừng tỉnh!
Người đàn ông nói đây là một chiếc váy mới!
Trong mắt người chồng bị ô nhiễm, chiếc váy này không rách mà là mới tinh.
Vậy anh ta hoàn toàn không thấy những lỗ hổng trên váy y tá!
Chỉ cần Giang Ly giấu kỹ tay áo và ống quần, trong mắt người chồng, cô không hề trái ý gã.
Giang Ly chỉnh xong quần áo.
Nhân lúc người chồng không giám sát, cô lấy tờ giấy quy tắc sáng nay tìm được, đọc kỹ.
[Quy tắc hành lang gia đình ba người]
[1. Đèn cảm ứng âm thanh ở hành lang hay hỏng, đừng hoảng sợ, càng không được hét to, tránh làm phiền hàng xóm nghỉ ngơi.]
[2. Trong hành lang, cửa lối thoát hiểm màu xanh, không có cửa màu đỏ.]
[3. Một thang máy chỉ chở tối đa một người, chú ý không quá tải.]
[4. Buổi sáng thang máy chạy ba chuyến, không có chuyến thứ tư. Nếu ba chuyến đầy, lập tức về nhà, không ra ngoài!]
[5. Trong bóng tối, đừng tin bất kỳ âm thanh nào.]
[6. Mắt thấy chưa chắc đã thật.]
[7. Tầng dưới có phòng bảo vệ. Gặp khó khăn trong tòa nhà có thể cầu cứu bảo vệ.]
[8. Trong tòa nhà có kẻ bám đuôi, bất kể tên đó nói gì, đừng để ý.]
Mặt sau tờ giấy viết nguệch ngoạc hai dòng chữ máu:
[Chìa khóa là của chồng, bạn không được mang đi!]
[Hãy đến nơi làm việc trước 8 giờ, không được trễ!!]
Giang Ly hỏi: “Con yêu, có quy tắc nào sai không?”

Bình Luận

2 Thảo luận