Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

SAU KHI HẮC LIÊN HOA SỐNG LẠI

Chương 9

Ngày cập nhật : 2025-03-18 17:13:36
9

Quả nhiên, khi thầy giáo giới thiệu học sinh chuyển trường Đàm Gia Hòa, mắt Lục Thiên Thiên lập tức sáng rực lên.

Trong mắt cô ta lóe lên vẻ kinh ngạc không giấu được, cả người như băng tan tháng Ba, hoàn toàn xao động.

Cô ta không chỉ gửi tặng thư tình, chocolate liên tục mà còn đưa ra giá trên trời, nhờ Đàm Gia Hòa làm bạn trai vài tháng.

Đối phương không đồng ý, cô ta lại đuổi theo đến tận nhà ăn.

"Anh muốn ăn gì? Ba em rất giàu, anh muốn ăn gì em đều mời."

Thấy cô ta ngang nhiên chiếm chỗ, Đàm Gia Hòa nhíu mày: "Chỗ này có người rồi."

"Đâu có ai đâu." Lục Thiên Thiên nhìn trái nhìn phải.

Cô ta vẫn còn muốn tiếp tục trò chuyện, Đàm Gia Hòa đã đứng dậy, ngọt ngào gọi một tiếng chị.

Trời ơi, bình thường không phát hiện thằng nhóc này lại giỏi lấy lòng đến vậy.

Tôi khẽ ho vài tiếng, nhướng mày nhìn Lục Thiên Thiên:

"Còn không tránh ra? Muốn tôi gọi món lẩu cóc cho cô ăn hả?”

Những ký ức nhớp nháp ghê tởm ùa về khiến da đầu Lục Thiên Thiên tê dại, cô ta đành phải hậm hực bỏ đi.

Mấy ngày sau đó, Đàm Gia Hòa cứ chị chị em em rồi đi theo sau tôi.

Lục Thiên Thiên nhìn thấy mọi chuyện, nghiến răng ken két.

Kiếp này, ba mẹ, bạn bè và cả người thương của Lục Thiên Thiên đều vây quanh bên tôi.

Với tính cách của cô ta, không điên mới là lạ.

Nhiều lần, cô ta muốn bắt chước kiếp trước nhốt tôi vào nhà vệ sinh để trút giận.

Nhưng tôi đã luyện tán thủ mười lăm năm, việc trèo ra khỏi buồng vệ sinh hoàn toàn không phải chuyện khó.

Lần đầu tiên, khi Lục Thiên Thiên đang điên cuồng đổ nước vào trong đến mức mồ hôi nhễ nhại, tôi thong dong đẩy cửa buồng ra: "Ồ, tập thể d/uc à?"

Lần thứ hai, cô ta khôn hơn, khóa luôn cửa buồng bên cạnh.

Kết quả, tôi tóm tay chân cô ta, khóa ngược lại khiến cô ta ướt như chuột lột.

Lần thứ ba còn không may hơn, giám thị cũng ở tầng đó.

Có người từng nói, lúc đi vệ sinh là lúc con người yếu đuối nhất.

Giám thị thậm chí còn chưa kéo quần đã hét lên rồi túm lấy bím tóc nhỏ của Lục Thiên Thiên, sau đó lập tức gọi điện cho ba.

Nhưng mà ba cô ta đâu có rảnh để lo cho Lục Thiên Thiên, gần đây cổ phiếu của Lục thị bị người ta tập kích, ông còn đang đau đầu muốn c/h/e/c.

Mẹ cũng lười quản cô ta.

Nửa tháng trước, khi tôi và Đàm Gia Hòa đi dạo phố đã tình cờ thấy ba dẫn phụ nữ khác ra vào khách sạn. Tôi lập tức tiện tay chụp lại rồi gửi cho mẹ. Bây giờ bà còn đang bận bắt gian tình. Hơi sức đâu mà lo cho con gái chứ?

Kết quả là chỉ có quản gia đến trường.

Tôi ở bên cạnh châm chọc thêm:

"Mỗi lần tôi họp phụ huynh, ba mẹ đều tranh nhau đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-h-c-li-n-hoa-s-ng-l-i&chuong=9]

Sao đến cô, họ lại không muốn đến?"

Lục Thiên Thiên bị chọc trúng nỗi đau, c/ắ/n c/h/ặ/t môi.

"Cô không nghe quản gia nói sao, họ chỉ đang bận thôi!"

Ồ, cô ta còn thật sự tin.

Tôi đột nhiên nhớ đến đoạn ghi âm lưu lại mấy năm trước, tìm trong điện thoại.

Đó là đoạn tôi nhờ người phối lại, sao chép hoàn chỉnh lời mẹ năm đó.

"Con cưng, không trách con. Là tại em gái con nghịch ngợm quá, nếu không phải nó cứ đòi ra ngoài mua đồ ăn vặt thì con cũng không phải đuổi theo nó trong mưa bão. Chỉ cần con không sao là tốt rồi, chúng ta ba người một nhà sống tốt là được."

Ghi âm kết thúc.

Tôi nở nụ cười: "Nghe thấy không? Chúng tôi mới là một nhà ba người, ba mẹ hoàn toàn không quan tâm đến cô."

Nghe vậy, chút hy vọng còn sót lại trong mắt Lục Thiên Thiên dần tắt ngấm.

Kiếp này, cô ta chưa từng được tiếp nhận sự giáo d/uc tử tế, tầm nhìn và học thức đều hạn hẹp.

Những người như vậy rất dễ bị cảm xúc chi phối, bỏ qua sự thật.

Quả nhiên, cô ta gào lên một câu "Tôi ghét chị" rồi chạy ra khỏi phòng giám thị, không ngoái đầu lại mà lao vào màn mưa. Cô ta hoàn toàn không nghĩ đến tính x/a/c thực của đoạn ghi âm này.

Hừ, ghét thì cứ ghét.

Nếu cô ta không ghét tôi, tôi lấy đâu ra cảm giác thỏa mãn khi trả thù chứ?

10

Lục Thiên Thiên đã không đến trường mấy ngày.

Chỉ là tôi không ngờ, những ngày cô ta biến mất là để âm thầm chuẩn bị một đòn lớn dành cho tôi.

Tôi đồng bộ hóa lịch sử mua hàng của cô ta và vô tình phát hiện cô ta đặt mua một loại chất gây ảo giác.

Ban đầu, tôi tưởng cô ta muốn trả thù tôi nên còn đang tính g/ậ/y ông đ/ậ/p lưng ông.

Kết quả không ngờ, mục tiêu của cô ta là Đàm Gia Hòa.

Hôm đó, tôi đang thu mua cổ phiếu từ tay các cổ đông, Đàm Gia Hòa đột nhiên gọi điện đến:

"Có một chiếc xe cứ bám theo em. Hơn nữa, từ lúc nãy c/o t/h/e em cứ nóng lên không ngừng. Chắc chắn sau mười phút nữa, em sẽ buộc phải dừng xe."

Giọng cậu do dự một lát rồi khẽ nói: "Có vẻ là… Loại thuốc đó."

Sắc mặt tôi lập tức trở nên lạnh lùng, nhanh chóng hiểu người bám theo cậu là ai.

Tôi không dám chậm trễ, nhanh chóng kiểm tra lộ trình lái xe của cậu.

"Cách chỗ em khoảng bảy, tám phút lái xe có một gara dưới tên chị. Em lái xe đến đó, để xe lại, chị sẽ bảo người đưa em đến b/ệ/n/h viện."

Đầu dây bên kia truyền đến một tiếng rên khe khẽ đầy kìm nén rồi cúp máy một cách đột ngột.

Tôi nhờ bạn ở gara đưa Đàm Gia Hòa đến b/ệ/n/h viện. Sau đó, tôi lập tức đến phòng Lục Thiên Thiên, khi đến nơi, tôi tìm thấy một phần thuốc gây ảo giác còn sót lại dưới bàn trang điểm.

------+++------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận