Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TÔI KHÔNG HỀ LƯƠNG THIỆN

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-08-18 23:31:53
“Tôi là nghệ sĩ giỏi nhất dưới trướng cô, rất nhanh thôi, tôi sẽ bùng nổ và ra mắt. Cô tốt nhất nên cân nhắc lại thái độ với Miên Miên.”
Tôi khẽ lắc đầu. Rất nhanh, cậu ta sẽ không còn là nghệ sĩ của tôi nữa.
“Cậu mau tập trung vào vòng tiếp theo đi. Với đôi chân cứng đờ, giọng hát bê tông, diễn xuất như rác của cậu…”
Mượn lời antifan mà nói, Cố Tranh ngoại trừ khuôn mặt, thì chính là cột trụ chống trời của Joker, khách quen của Gotham, và lá bài cao nhất trong bộ Poker.
Một ngày sau, Tiêu Nhan hẹn tôi gặp tại một nhà hàng kín đáo.
“Lục Vãn Vân, cô chơi chiêu cũng cao tay đấy.”
Tiêu Nhan giễu cợt, lật mắt nhìn tôi.
Tôi không còn giữ vẻ cao ngạo trước đó, giọng run run hỏi cô ấy rốt cuộc tìm tôi có chuyện gì.
Cô ấy vứt một xấp ảnh lên mặt tôi. Tôi vội vàng lật xem, sắc mặt càng lúc càng tái nhợt.
Tất cả đều là những bức ảnh chụp lén đời tư của Cố Tranh khi cậu ta không để ý, còn có ảnh chụp chung mờ mờ với phụ nữ.
Lật tiếp về sau, thậm chí còn có ảnh của nhiều nghệ sĩ khác…
“Cái điện thoại dự phòng của tôi, quả nhiên là cô nhặt được.”
“Cô đúng là ngu ngốc, tưởng cài mật khẩu thì có thể ngăn được người khác sao?”
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh: “Cô muốn gì?”
Tiêu Nhan không chút do dự: “Chuyển hợp đồng quản lý của Cố Tranh sang cho tôi.”
“Nếu không, bộ mặt thật ghê tởm của cô, tôi sẽ phơi bày hết ra.”
Cô ấy đã chuẩn bị sẵn hợp đồng từ lâu, chỉ chờ tôi gọi điện cho sếp là có thể hoàn thành thủ tục đổi người quản lý.
Tôi rưng rưng nước mắt, vừa bướng bỉnh vừa nhục nhã ký tên đồng ý.
“Tôi cần một ngày để bàn giao công việc với Cố Tranh.”
Trong công ty ai cũng biết, Cố Tranh là nghệ sĩ tôi nhặt về từ ven đường, cần nhiều dặn dò cũng là điều dễ hiểu.
Tiêu Nhan gật đầu, không quá để tâm đến những chuyện vụn vặt này.
Tôi tỉ mỉ lật xem hai nghệ sĩ hạng xoàng mà cô ấy trao đổi cho tôi.
Vừa nhìn thấy ảnh, tôi liền sững người.
Lại là cậu ấy sao?


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-i-kh-ng-h-l-ng-thi-n&chuong=4]


4
Tối ngày hôm sau, phân đoạn “camera ẩn” chính thức được triển khai.
Tổ chương trình tận dụng triệt để chiêu trò, chỉ đưa ra dòng giới thiệu mơ hồ về "những nét quyến rũ mà bạn chưa biết của các thí sinh," đồng thời, ngay sau khi ghi hình bắt đầu, tất cả điện thoại đều phải nộp lại.
Khán giả trên livestream đã chờ sẵn từ sớm.
Hình ảnh đầu tiên xuất hiện là của thí sinh hạng hai, Tống Vãn Tinh — một mỹ nam vừa mới tắm xong, chỉ quấn độc một chiếc khăn tắm ngang hông.
Những giọt nước chưa kịp khô chảy dọc theo rãnh cơ bụng, trượt xuống nơi không nhìn thấy được, khiến bình luận trực tiếp nổ tung.
【Anh ơi! Dẫn em theo với! Cơ thể cổ điển, khuôn mặt búp bê, độ tương phản bùng nổ, ôi trời ơi!】
【Anh thì đẹp, nhưng giọt nước thì hư hỏng, để em liếm giúp anh!】
Khi hình ảnh từ phòng livestream của Cố Tranh xuất hiện, mặc dù chỉ là một góc nhỏ, nhưng bình luận cũng bùng nổ ngay lập tức.
Cậu ta vừa tắm xong, áo ba lỗ vắt hờ hững trên vai, cả người dựa vào ghế sofa với vẻ lười biếng, khẽ thở dài đầy thoải mái.
Khoan đã…
【Chồng tôi đang làm gì thế này? Cái âm thanh này... sao mà... lạ lắm, tôi không dám nói, ai nói hộ đi!】
【Mọi người không dám nói thì tôi cũng không dám.】
【Thầy ơi, sao camera nhà con không đặt ngay chính diện? Con tôi da nhạy cảm lắm, không đặt chính diện mẹ nó nhìn không rõ!】
Đừng vội.
Tôi đã chọn một góc quay có thể tránh tối đa việc lộ rõ mặt của nhân vật còn lại.
Sau đó, tất cả mọi người đều nghe thấy Cố Tranh - người vốn nổi tiếng lạnh lùng, vô cảm, lại thô bạo ra lệnh cho Trần Miên “hầu hạ cho tốt.”
Camera lập tức bắt trọn hình ảnh hai cơ thể trần trụi quấn lấy nhau.
Bình luận bùng nổ.
【Tôi có đang hoa mắt không? Cái này có thể xem được à?】
【Hóa ra Cố Tranh lại là kiểu gầy yếu thế này, bảo sao trên sân khấu cứ như gà con.】
【Bảo vệ đâu? Bảo vệ ở đâu rồi?】
【Siêu sao thế hệ mới lần này tiêu rồi, đã ghi hình toàn bộ…】
Đạo diễn chương trình lập tức cắt cảnh, nhưng có vẻ vì quá sốc, cắt đi cắt lại mấy lần vẫn chưa thoát được, cứ mắc kẹt ngay tại cảnh nóng bỏng mắt nhất.
Tôi lặng lẽ kéo bịt mắt xuống.
Đạo diễn giận dữ đập cửa phòng Cố Tranh, lúc này hai người bên trong đã kiệt sức, thở hổn hển nằm vật trên ghế sofa.
Mới có mấy phút mà…
Cố Tranh nhìn đám người trước mặt với vẻ bực bội, kéo chăn lên che người, giọng lạnh băng: “Biến ra ngoài!”
“Biến cái đầu cậu ấy! Người phải biến đi là cậu đấy.”

Bình Luận

0 Thảo luận