Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THUÊ BẢO MẪU GIÁ CAO

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-09-28 16:45:16
9
Ngày hôm sau, Chu Vũ Triết hết phép, phải đi làm lại.
Mẹ chồng thì có vẻ nghĩ rằng bà ta nắm quyền rồi, nên bắt đầu vênh váo.
Chuyện gì cũng soi mói tôi với chị Vương: "Quần áo giặt không sạch, ngả vàng cả rồi. Giặt lại đi."
"Cho con bú mà cũng đóng cửa, ai thèm nhìn đâu."
Mẹ chồng buông mấy câu đó đúng lúc đang gọi video với họ hàng, mà camera thì chiếu thẳng vào con gái tôi.
Chị Vương giữ cửa cho tôi, nói: "Bà nội cháu bé à, Tiểu Tô dù làm mẹ rồi, cũng không phải khỉ cho người ta xem đâu ạ. Trong video của cô còn nghe tiếng đàn ông nói nữa. Nếu để con trai cô biết mẹ mình để người khác nhìn thấy vợ mình đang cho con bú, thì cô nghĩ em ấy vui không?"
"Hừ! Làm quá lên!" Mẹ chồng chắc tự thấy chột dạ, bèn cầm điện thoại quay về phòng.
Nhưng tiếng chửi thì tôi đứng sau hai lớp cửa vẫn nghe rõ mồn một: "Sinh con gái mà cứ tưởng mình thành bà cố nội thiên hạ rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/thu-b-o-m-u-gi-cao&chuong=6]

Thuê cái con mụ Vương kia hết hai vạn, còn chả bằng bà Lưu ở quê mình."
"Hừ, chứ không phải không hoàn tiền thì tôi đã đuổi đi lâu rồi."
"Cái đứa con gái này, mặt mũi y hệt mẹ nó, mồm nhọn mặt dài, chả có phúc khí. Con gái sao bằng con trai được? Học cho lắm cũng là để đẻ cho nhà người ta thôi."
"Sau này mà không sinh được thằng cháu trai cho tôi, tôi bắt thằng Vũ Triết ly dị ngay!"
Nghe mấy câu đó thật sự chối tai.
Tôi định đứng dậy ra nói chuyện thẳng thừng với mẹ chồng.
Chợt nghe chị Vương ngoài phòng khách đang gọi điện: "Tiểu Chu à, con bé… ài! Chiều nay cứ trằn trọc, ngủ không yên đấy."
"Chả thế à, bà nội nói chuyện to quá. Vừa nãy còn video call với ai, nghe gọi là thím gì đó."
"Ôi, tôi thì chịu hết nổi rồi. Tiểu Tô đang cho bé bú, mà mẹ em cứ cầm điện thoại quay vào. Tôi đi bao nhiêu nhà rồi, chưa thấy ai như mẹ em đâu."
Nghe vậy, tôi biết ngay người đó chắc là cái thằng anh họ bên bác cả Chu Vũ Triết.
Tốt nghiệp bao năm, đổi việc liên tục, chẳng làm cái nào ra hồn, suốt ngày lêu lổng ở quê.
Chắc mẹ chồng tôi gọi video cho bà bác dâu rồi bị thằng anh họ đó nhìn thấy.
Hồi đám cưới tôi, anh họ này còn nói thẳng trước mặt Chu Vũ Triết: "Cậu sướng thật, cưới được vợ xinh thế này. Làm sao mà lừa được vậy, chỉ cho tôi với?"
Lúc đó Chu Vũ Triết đã chẳng ưa gì thằng này.
Giờ anh lo cho mẹ con tôi, tranh thủ giờ nghỉ gọi cho chị Vương hỏi thăm, ai ngờ lại nghe được chuyện này.
Thế là anh lập tức nổi đóa.
Tôi nghe chị Vương bật loa ngoài: "Chị Vương, chị bảo mẹ em ra nghe điện thoại."
Từ lúc biết chị Vương gọi cho con trai, mẹ chồng tôi đã lặng lẽ tắt tiếng.
Giờ chị Vương gõ cửa, bà ta nói dối: "Tôi ngủ rồi, lát nữa tôi gọi lại."
Chu Vũ Triết trong điện thoại quát: "Mẹ, mẹ vừa nãy còn video đấy, giờ bảo ngủ rồi? Mẹ có phải người hay ngủ trưa đâu! Con nói cho mẹ biết, mẹ mà còn video với thằng Chu Đức Phóng thì mẹ chuẩn bị xách vali về quê đi cho con!"
Chu Đức Phóng chính là thằng anh họ đó!

10
Mấy ngày sau đó, mẹ chồng tôi cũng ngoan ngoãn hơn đôi chút.
Nhưng vẫn tranh thủ lúc Chu Vũ Triết không có nhà để soi mói khắp nơi.
Hôm ấy, thấy chị Vương đang bế con tôi vỗ ợ hơi, bà liền nói: "Chị Vương sắp về rồi phải không? Con còn không học đi, đợi người ta đi rồi, con không biết thì làm sao?"
Chị Vương liền đáp: "Bà nội cháu bé à, bà đang ở đây mà, bà học luôn đi chứ. Động tác đơn giản thôi, vài cái là bé ợ được liền."
Mẹ chồng tôi bĩu môi: "Tôi học làm gì! Đợi cô đi rồi, tôi cũng đi luôn!"
Tôi hoảng hốt, vội nói: "Mẹ mà đi thì ai giúp con trông cháu!"
Bà ta thản nhiên: "Con ra cữ rồi thì tự trông lấy chứ sao!"
Chị Vương khẽ cười: "Theo lý, ở cữ phải đủ bốn mươi ngày, chưa tới ba mươi ngày thì chưa tính ra cữ đâu."
Mẹ chồng tôi lại trề môi khó chịu: "Thế thì để mẹ con tới trông đi!"
Mẹ tôi là giáo sư đại học, trường còn mời giảng lại, chưa nghỉ hưu.
Vì tôi sinh con nên mẹ không qua đây được, chỉ gửi cho tôi mấy chục vạn tệ để lo liệu.
Chuyện này tôi cũng từng buôn dưa với chị Vương, nên mẹ chồng tôi cũng biết.
Bà ta ngỡ mình nắm được thóp, không ngờ chị Vương liền nói:
"Ở chỗ cháu, trừ khi bà nội mất rồi, chứ chẳng ai bắt bà ngoại phải bỏ hết công việc để trông cháu đâu."
"Bà định trả lương cho bà ấy bao nhiêu mà mời tới trông vậy?"
Mặt mẹ chồng tôi lập tức tím ngắt như gan lợn: "Trông cháu cho con gái mình còn đòi gì tiền!"
Chị Vương vẫn thản nhiên: "Ơ kìa, bà chẳng bảo con gái gả đi là người ngoài rồi còn gì? Đã gả cho nhà họ Chu rồi, sao lại để nhà thông gia phải nhọc công thế?"
Mẹ chồng tôi bị chị Vương chặn họng, chỉ biết "Cô cô cô..." mãi mà không cãi lại được câu nào.
Cuối cùng, bà ta giận dỗi, đóng sầm cửa, chui vào phòng, lấy việc không nấu cơm ra để phản đối.

Bình Luận

0 Thảo luận