Trình Nghiễn Nam bật cười, thở dài khe khẽ: “Gấp gì chứ? Anh còn chưa nói xong.”
“Còn cách thứ hai.”
“Em quay lại, nhưng không phải để thi đấu. Mà là đứng trước truyền thông, tuyên bố từ bỏ giải đấu.”
“Em có thể nói em không phù hợp với đấu trường chuyên nghiệp, không còn yêu thích cờ vây nữa… bất kỳ lý do nào cũng được, miễn là tất cả đều xuất phát từ em.”
“Phải để người ngoài tin rằng đây là quyết định của riêng em, không liên quan đến bất kỳ ai khác.”
“Như vậy, dư luận sẽ không có cớ để chĩa mũi nhọn vào người em yêu.”
Thẩm Tri Dật ngập ngừng vài giây, rồi chậm rãi hỏi: “Nhưng nếu em quay lại rồi mà không đi được thì sao?”
“Em tuyên bố bỏ giải xong, nhà họ Thẩm chắc chắn sẽ giữ em lại, họ sẽ không để em rời đi nữa.”
Trình Nghiễn Nam quay sang nhìn tôi.
Tôi khẽ gật đầu.
Anh ta bèn lên tiếng: “Tiểu Dật, có anh ở đây, em không cần lo chuyện đó.”
“Muốn đi lúc nào, anh sẽ giúp em.”
“Em không thể có cả cô ấy lẫn cờ vây, vậy thì em buộc phải lựa chọn.”
“Nếu lựa chọn của em là người em yêu, thì hãy làm theo lời anh. Chỉ có cách này, em mới có thể bảo vệ cô ấy và đường hoàng bên nhau.”
“Là cô ấy, hay là cờ vây, đã đến lúc em phải quyết định rồi.”
Thẩm Tri Dật không nói gì nữa.
Vài giây sau.
Cuộc gọi bị cắt đứt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/v-n-c-s-ph-n&chuong=6]
11
Ngày diễn ra trận chung kết.
Mười lăm phút trước giờ khai cuộc.
Khi nhìn thấy Thẩm Tri Dật vội vàng xuất hiện trên sân đấu, mái tóc trước trán có chút rối loạn, tôi liền biết, giữa tiền đồ và Hứa Yên Vũ, cậu ta vẫn chọn cô ta.
Ngay trước mặt toàn bộ truyền thông.
Giữa ánh mắt mong đợi của tất cả mọi người.
Cậu ta lại bình thản tuyên bố quyết định rút lui khỏi trận đấu.
"Mỗi người đều có chí hướng riêng, có lẽ cờ vây không thật sự phù hợp với tôi.”
“Còn có những chuyện quan trọng hơn, hoặc… một người quan trọng hơn, đang đợi tôi."
Cả giới truyền thông xôn xao.
Chỉ sau một đêm, tin tức về việc thiên chi kiêu tử nhà họ Thẩm từ bỏ trận chung kết Cúp LG đã lan truyền khắp nơi.
[Tin nóng giới cờ vây: Kỳ thủ thiên tài Thẩm Tri Dật chủ động xin bỏ cuộc.]
[Phải chăng thiên tài trẻ thành danh quá sớm cuối cùng cũng khó thoát khỏi số phận của Thương Trung Vĩnh?]
[Người cầm quyền nhà họ Thẩm hôm nay trả lời phỏng vấn, tuyên bố tạm thời không đưa ra phản hồi chính thức về sự việc này.]
[Giải mã động cơ thực sự đằng sau quyết định chấn động của Thẩm Tri Dật.]
Tôi lướt qua vài tiêu đề tin tức rồi đóng trang web.
Hình ảnh kiếp trước bỗng chợt lóe lên trong tâm trí.
Hai tay tôi đã tàn phế.
Còn Thẩm Tri Dật thì đứng trước giường bệnh, ánh mắt mang theo sự giễu cợt cay nghiệt.
Cậu ta nói: "Tống Lệnh Ngôn, cô đáng đời.”
“Cậu nợ tôi."
Năm đó, người từng khiến bao người tiếc nuối vì tài năng chói sáng rồi vụt tắt…
Là tôi.
12
Kiếp trước, sau khi Hứa Yên Vũ rời đi.
Vì sự ngăn cản trong bóng tối của nhà họ Thẩm, dù đã tận dụng toàn bộ nguồn lực và mối quan hệ có thể chạm tới, Thẩm Tri Dật vẫn không thể tìm được tung tích của cô ta.
Sau khi giành chức vô địch Cúp LG, cậu ta sa sút một thời gian, nhưng chẳng bao lâu sau lại quay trở lại giới cờ vây.
Bảy năm trôi qua.
Cậu ta trực tiếp thăng lên cửu đẳng, giành được vô số danh hiệu vô địch trong và ngoài nước.
Mà tôi cũng không hề dậm chân tại chỗ. Không chỉ đạt được hàng loạt giải thưởng, mà còn giành được danh hiệu vô địch thế giới đầu tiên trong đời vào năm hai mươi bốn tuổi.
Từ đó về sau, con đường cờ vây của tôi tựa như được mở ra một lối đi không gì cản nổi.
Mọi giải đấu tôi tham gia, số lần thất bại ngày càng ít đến mức gần như không có.
Truyền thông gọi tôi là “kỳ thủ trẻ triển vọng nhất, có khả năng sánh ngang thậm chí vượt qua Thẩm Tri Dật trong những năm gần đây.”
Tôi cứ ngỡ rằng tương lai của mình rồi cũng sẽ thuận buồm xuôi gió như thế.
Nhưng rồi có một công ty công nghệ tìm đến tôi, đề nghị tôi đấu một trận biểu diễn với trí tuệ nhân tạo do họ vừa phát triển.
Thù lao vô cùng hậu hĩnh, thế nên tôi đã đồng ý.
Khi đó, đã gần một năm trôi qua kể từ ngày Thẩm Tri Dật phát hiện ra bức thư tình tôi viết cho cậu ta.
Sau sự việc ấy, mỗi lần chạm mặt, cậu ta hoặc là chế nhạo lạnh lùng, hoặc coi tôi như không khí.
Thế nhưng, ngay trước trận đấu lần này, cậu ta lại khác hẳn.
Trong phòng trang điểm hậu trường.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận