Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

XUÂN BẤT ĐỘ NGÃ

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-07-29 23:00:50
Thải Nguyệt đỡ ta.
Nhạc tang lại vang lên.
Lý Huân Diệp đứng sau lưng ta với khuôn mặt âm trầm.
Ngài ấy hạ giọng: "Vương Minh Quyết, nàng đúng là hiền thê của ta, đúng là chính phi tốt đẹp của Đông cung, hôm nay nàng đến đây là để nói với mọi người, việc nàng lấy ta là oan ức khó phai, rằng nàng đã có tình ý với người khác từ lâu nhưng rồi lại bị người ta ép chia rẽ đôi lứa tốt đẹp phải không?"
Ngài ấy nắm cổ tay ta ở ngay trước mặt tỷ tỷ.
Ngài ấy vẫn nghiến răng: "Hoàng tẩu, Hoàng tẩu vẫn nên hạn chế can thiệp vào chuyện giữa ta và Minh Quyết thì hơn, hiện giờ các người không chỉ là nữ nhi nhà họ Vương nữa mà còn là nữ nhân của nhà họ Lý ta, Hoàng tẩu hãy dành thời gian quan tâm đến sức khỏe của Hoàng huynh, đừng can thiệp vào chuyện gia đình của đệ ở Đông cung nữa."
Ngài ấy nhét ta vào xe ngựa của Đông cung, rồi quay lại chủ trì tang lễ.
Tỷ tỷ thở dài.
"Minh Quyết, muội hãy nhìn về phía trước đi, chàng ấy đã chết rồi."
9
Thường ma ma thấy ta trong bộ trang phục này thì ngạc nhiên thốt lên.
"Nương nương, tại sao người phải khổ sở như thế này?"
Ta nằm trên sập, một lúc lâu sau vẫn không nói gì cả.
Mãi cho đến khi Lý Huân Diệp đá cửa phòng ta trong cơn mưa to, sấm sét đầy trời.
Ngài ấy bị mưa to làm ướt, nhưng lửa giận trong lòng càng thêm mãnh liệt hơn.
Ngài ấy đuổi hết ma ma cung nhân ra khỏi phòng.
Ngài ấy bóp chặt cổ ta, đẩy ta vào tường: "Lâm Huân đã chết rồi, hắn ta đã chết rồi, thậm chí hắn ta còn không được toàn thây để trở về nữa là, vì hắn ta đã bị ngựa của kẻ thù phân thây năm mảnh, bị súc vật của chúng giẫm nát thành bùn nhão."
"Minh Quyết, nàng hãy mở mắt ra nhìn đi, Lý Huân Diệp ta mới là phu quân của nàng."
Mắt ngài ấy liếc nhìn chiếc hộp gấm đặt bên gối.
Ngài ấy cười lạnh, mở nó ra rồi giật đứt sợi dây chuyền.
"Mặc dù nhà họ Vương của nàng là một gia tộc lớn, nhưng cuối cùng vẫn phải dựa vào quyền lực hoàng gia để tồn tại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/xu-n-b-t-ng&chuong=6]

Vương Minh Quyết, nàng đừng nghĩ rằng trên đời này, phụ mẫu của nàng, tỷ tỷ của nàng cùng với Lâm Huân đều yêu thương nàng. Quả thật họ rất yêu thương nàng đấy, nhưng họ càng sợ quyền lực của hoàng gia hơn."
"Nàng sinh ra trong nhà họ Vương, số phận đã định sẵn là nữ tử cao quý nhất, cũng là thê tử của ta, là người sau khi chết sẽ được ghi tên trong gia phả hoàng tộc cùng với ta."
Không biết ta lấy sức lực từ đâu mà có thể đẩy mạnh ngài ấy ra.
Những viên nam châu rơi vãi khắp nơi, giống như tâm trạng rối bời trong lòng của ta.
"Lý Huân Diệp, ta thực sự ghét ngài, ghét đến tận xương tận tủy."
Đôi môi lạnh lẽo của ngài ấy áp sát môi ta, bàn tay to lớn ôm lấy eo ta, dùng sức giam cầm ta trong vòng tay ngài ấy.
Thấy ta cắn chặt răng, ngài ấy đột nhiên đẩy ta ngã xuống đất.
Ngài ấy nhìn ta từ trên cao xuống: "Nàng tưởng nàng là cái gì chứ?"
"Nàng là nữ tử của ta, vậy mà lại giữ tiết cho một người đàn ông khác sao?"
Anh đột nhiên cười lạnh: "A Ngọc, nàng còn đáng cười hơn cả ta."
Bên ngoài mưa như trút nước, Trình Minh Châu cầm một chiếc ô đứng trong cơn mưa lạnh lẽo.
Lý Huân Diệp bỏ qua ta, ngài ấy ra lệnh cho thái giám phía sau nhặt những viên nam châu dưới đất.
"Một người bề tôi có quá nhiều nam châu quý giá như vậy đã là việc vượt quá quy chuẩn, thông thường trong cung một năm chỉ được có một hộc, nếu không được phong thưởng, nhà họ Lâm ra tay cũng quá hào phóng rồi."
Ta cắn môi.
"Huynh ấy không phải là người như vậy, những thứ này đều là do huynh ấy đi biển với ngư dân mà có được."
Lý Huân Diệp: "Ồ? Thật vậy sao? Nhưng việc sau khi chết hắn ta sẽ được đánh giá thế nào, sẽ làm gì, đó là việc của ta."
10
Ngài ấy nắm tay Trình Minh Châu rời đi.
Thái giám thở dài khuyên: "Nương nương, Điện hạ nhà ta vốn là người miệng cứng lòng mềm, tang lễ của tướng quân Lâm Huân chính là do Điện hạ đích thân chủ trì, lát nữa còn phải ra khỏi cung nữa, nương nương à, Điện hạ có để nương nương trong lòng nên mới hành xử như vậy..."
Không phải đâu, không phải đâu.
Làm sao Lý Huân Diệp có thể thích ta được chứ?

Bình Luận

0 Thảo luận