Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

XUYÊN KHÔNG LÀM BA NGƯỜI TA

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-08-18 23:18:30
Vài ngày sau, khi tôi đang ăn cơm với Trang Nhu, Hồng Tiêu vội vã chạy vào báo tin, nói rằng A Bảo bị bắt nạt.
A Bảo là con trai của cửu di nương, nhưng không phải con ruột của Trang Hạc Sơn.
Cửu di nương từng là một ca nữ, bị đàn ông lừa sạch tiền bạc, bụng mang dạ chửa còn bị đuổi khỏi vũ trường.
Hôm trời mưa lớn, bà ta ôm bụng quỳ rạp bên cống nước thối. Người qua kẻ lại không ai dừng chân, chỉ có Trang Hạc Sơn bế bà ta lên xe, cho một chỗ trú thân.
A Bảo tuy không phải con ruột của Trang Hạc Sơn, nhưng đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, Trang Hạc Sơn luôn yêu thương nó, còn Trang Nhu cũng coi nó như em trai ruột.
Nghe tin A Bảo bị bắt nạt, tôi và Trang Nhu lập tức ném đũa, chạy thẳng đến hiện trường.
Bên cạnh đài phun nước, mặt A Bảo đầy máu, còn trên mặt Hà Tấn có ba vết cào, vẻ mặt dữ tợn.
Dưới đất là một đống mảnh kính vỡ và một vệt cát chảy.
"Bác, Tiểu Nhu, hai người đến đúng lúc lắm." Hà Cô nhíu mày, trông có vẻ khó xử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/xuy-n-kh-ng-l-m-ba-ng-i-ta&chuong=4]

"Tiểu Tức bị đánh, tình hình khá nghiêm trọng đấy."
Tôi đã đoán trước hắn sẽ nói vậy, chẳng buồn nhìn lấy một cái, chỉ vẫy tay gọi A Bảo.
A Bảo ôm mũi bước đến trước mặt tôi.
Hồng Tiêu đưa khăn lông ấm tới, tôi định giúp nó lau sạch máu mũi, ai ngờ máu vẫn chảy không ngừng, có thể thấy vết thương không nhẹ.
Tôi hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"
A Bảo tủi thân nhưng vẫn cố nín khóc: "A Bảo làm một bức tranh cát chảy trên kính định tặng cho chị, Hà Tức giật lấy xem, không chịu trả lại, còn đánh A Bảo."
Tôi hỏi: "Là nó ra tay trước đúng không?"
A Bảo gật đầu.
Tôi lại hỏi: "Con có đánh trả không?"
A Bảo lắc đầu: "Không, mẹ nói đánh người là không đúng."
Tôi dịu dàng sửa lại: "Đánh người vô cớ là hành vi tiểu nhân, nhưng đánh kẻ xấu là hành động của anh hùng. Nếu bị kẻ xấu đánh, nhất định phải phản kích, hiểu chưa?"
A Bảo gật mạnh đầu: "Hiểu rồi ạ!"
Sau đó, khi mọi người còn chưa kịp phản ứng, A Bảo đã đấm thẳng vào mũi Hà Tức.
Hà Cô hoảng hốt kêu lên: "A Bảo, con dám bắt nạt Tiểu Tức trước mặt mọi người à?!"
A Bảo nghiêm túc đáp: "Chú à, đây gọi là phản kích."
Tôi suýt nữa thì bật cười.
Hà Tức ôm mũi, gào khóc ầm ĩ: "Mày là đồ chó hoang do kỹ nữ đẻ ra, ông đây phải giết mày!"
Hà Cô giữ chặt nó lại, nếu không nó đã lao lên cắn người rồi.
Giọng Hà Cô dịu dàng đến cực điểm: "Tiểu Tức, vừa rồi em nói với anh là em chỉ muốn xem bức tranh cát chảy, chính A Bảo ra tay đánh em trước, đúng không?"
Hà Tức vênh váo đáp: "Đúng! Nó còn cào rách mặt em nữa!"
Trên mặt nó quả thật có ba vết cào.
Nhưng A Bảo đã nói rằng nó không đánh trả.
Tôi liếc mắt ra hiệu cho Trang Nhu, bảo con bé xử lý.
Trang Nhu suy nghĩ một chút, cẩn thận quan sát tay A Bảo rồi nói: "Kẽ tay A Bảo rất sạch, không thể nào là do thằng bé cào."
Sắc mặt Hà Cô lập tức thay đổi.
Tôi nghe thấy hắn ngạc nhiên thốt lên trong lòng: [Người đàn bà này từ khi nào trở nên thông minh vậy? Rõ ràng ngay cả kim cương giả với kim cương thật cũng phân biệt không nổi cơ mà.]
Hắn đột nhiên nổi giận, mạnh tay cào lên vết thương của Hà Tức, khiến ba vết rạch càng thêm sâu: "Cho mày chừa cái thói nói dối! Rõ ràng là tự mình cào, lại còn dám vu oan người khác!”
Hà Tức đau đến mức gào khóc thảm thiết.
Tôi không nhịn được mà nhíu mày.
Trang Nhu bị dọa sợ, theo phản xạ nép vào sau lưng tôi.
Hà Cô nhanh chóng che đi dấu vết trên tay mình, gương mặt đang u ám lập tức dịu lại, trở về dáng vẻ nhã nhặn thường ngày, đầy vẻ áy náy: "Là lỗi của con, con không dạy dỗ Tiểu Tức cẩn thận. Nó mất cha từ nhỏ, tính tình khó tránh khỏi có chút cực đoan. Con thay nó xin lỗi A Bảo."
Tôi nhướng mày: "Cậu dựa vào đâu mà thay nó xin lỗi? Nếu sau này nó giết người, cậu có thể thay nó đền mạng sao?”
Hà Cô cứng họng, rủa thầm tôi cùng tổ tông mười tám đời, sau đó đẩy Hà Tức ra trước mặt A Bảo: "Đi, xin lỗi A Bảo."
Hà Tức theo phản xạ chống cự: "Em không bao giờ đi xin lỗi cái đồ chó hoang!"
Lời còn chưa dứt, Hà Cô đã tát nó ngã xuống đất.
Trang Nhu hít vào một hơi lạnh, tôi ghé sát tai con bé, khẽ cười: "Chậc chậc, hôm nay hắn có thể tát người khác như vậy, sau này cũng có thể tát con y như thế."

Bình Luận

0 Thảo luận