Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THUÊ BẢO MẪU GIÁ CAO

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-09-28 16:45:54
14
Sau khi chị Vương rời đi, Chu Vũ Triết sợ mẹ anh nhất thời không kham nổi nên lại xin công ty cho làm việc ở nhà thêm một ngày.
Kết quả, anh liền chứng kiến cảnh mẹ mình bực bội mắng mỏ um trời.
"Con bé lại tè nữa à?"
"Chẳng phải vừa mới ị xong sao?"
"Sao đứa này khóc hoài thế hả!"
"Sữa mẹ không đủ à? Ngày nào cũng hầm canh, hầm hết công toi rồi à? Uống đi đâu hết rồi?"
Tôi nói với bà ta: "Hay là mua sữa công thức đi, cho bé uống xen kẽ."
Bà ta trừng mắt: "Cô còn chê tiêu ít tiền à? Đã tốn bao nhiêu thuê con mụ Vương đó, ngày nào cũng bắt Vũ Triết mua đồ đắt tiền, giờ còn đòi mua sữa bột nữa? Cô đúng là phá gia chi tử!"
Chu Vũ Triết khi đó đang họp video trong phòng khác, vốn đã bực mình vì tiếng mẹ la lối om sòm.
Cuối cùng, anh chịu hết nổi, xông ra quát: "Mẹ, mẹ có thể yên lặng một chút không? Tay thì làm, miệng thì ngậm lại cho con nhờ. Con đang họp đấy!"
Mẹ chồng tôi nghe thế còn cảm thấy mình oan ức: "Mẹ vất vả cả ngày thế này mà còn không được than thở à? Mẹ làm là vì ai chứ!"
Chu Vũ Triết giận tím mặt: "Mẹ, chính mẹ bảo là mẹ trông được đấy nhé! Chứ vợ chồng con đâu có ép mẹ? Người ta là chị Vương, ở đây gần tháng trời mà cũng chưa than lấy một câu. Mẹ không tự ngẫm lại xem, rốt cuộc là ai có vấn đề hả?"
"Mẹ còn mặt mũi nói là mẹ làm được?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/thu-b-o-m-u-gi-cao&chuong=8]

Nếu mà mẹ ở nhà người khác, người ta kiện mẹ tám trăm lần rồi!"
Mẹ chồng tôi nước mắt lưng tròng, sắp khóc.
Chu Vũ Triết thì chẳng buồn nhịn nữa: "Con đặt vé cho mẹ rồi, mẹ mau về đi. Về nhà mà nghỉ ngơi, thích thì đi nhảy, muốn cãi nhau với bố thì cứ cãi, con mặc kệ mẹ!"
Mẹ chồng cố nuốt nước mắt vào trong: "Tôi không về! Tôi nhất định phải trông cháu! Tôi không nói nữa là được chứ gì? Nhưng hai đứa phải trả tiền cho tôi!"
Chu Vũ Triết gằn giọng: "Được được được! Làm ngày nào, trả ngày đó. Làm không nổi, đuổi!"
Bà ta lập tức nổi đóa: "Dựa vào đâu chứ! Hai đứa trả cho con mụ Vương kia một cục không thèm đòi lại, mà với tôi thì đòi tính từng ngày!"
Chu Vũ Triết cười nhạt: "Người ta có bằng cấp, mẹ có không? Mẹ làm không giấy phép, nói trắng ra là không đủ điều kiện."
Bà ta gào lên: "Tôi là mẹ anh!"
Chu Vũ Triết cười khẩy: "Mẹ là mẹ con mà còn đòi tính tiền y như bảo mẫu à?"
Mẹ chồng tôi giậm chân la lớn: "Tôi là mẹ anh, chẳng lẽ trông cháu cho không chắc?"
Chu Vũ Triết tức mà bật cười: "Mẹ, mẹ muốn tiền thì cứ nói thẳng với con, cần gì phải lấy chuyện trông cháu ra làm cớ? Mẹ muốn trông thì trông nhưng phải theo cách của con!"
Bà ta quay sang cánh cửa, gào lên: "Đồ bất hiếu!"

15
Tôi ở trong phòng, ôm con vỗ về, sợ con bị tiếng ồn bên ngoài làm giật mình.
Lại cho con bú thêm chút nữa, bé mới ngủ tiếp.
Ngày hôm đó, cuối cùng cũng qua được.
Trước đây, buổi tối con tôi ngủ với chị Vương. Nếu nửa đêm con thức dậy, chị sẽ bế bé sang cho tôi cho bú.
Tối hôm qua, mẹ chồng đòi bế bé ngủ cùng.
Nửa đêm, tôi bị căng sữa đau quá nên tỉnh, mà chẳng thấy ai bế con sang, còn nghe tiếng bé khóc thút thít. Tôi vội vàng lay Chu Vũ Triết dậy: "Anh mau đi xem con đi."
Anh lập tức chạy sang phòng bên, thấy con khóc đến nỗi ngắt quãng, thở không ra hơi.
Mẹ chồng tôi thì ngáy khò khò, chẳng có chút phản ứng nào.
Chu Vũ Triết vốn là người cưng chiều con gái, anh nhìn mà xót xa rơi nước mắt.
Hai mắt đỏ hoe, anh ôm con khóc mãi không thôi: "Con ơi, là bố không tốt, bố không tốt."
Trời vừa hửng sáng, Chu Vũ Triết liền mua vé tàu cho mẹ mình về quê.
Bất kể mẹ chồng hứa hẹn ra sao, anh cũng mặc kệ không cho bà ta ngủ lại thêm đêm nào nữa.
Mà trực tiếp kéo bà ta, nhét luôn lên taxi, theo sát tới tận nhà ga mới yên tâm.
Sau khi mẹ chồng đi rồi, chị Vương cũng quay lại.
Chị ấy bảo: "Tôi cũng đoán là mẹ em trông không nổi đâu. Cơ thể em còn chưa hồi phục, tôi không nỡ bỏ đi. Thật ra tôi chỉ chờ em gọi điện thôi."
Tôi ôm chị ấy, khóc nức nở.
Chuyện sau này tính sau, nhưng khoảnh khắc ấy, tôi cảm thấy mình thật sự may mắn.
【Toàn văn hoàn】

Bình Luận

0 Thảo luận