17
Sau đó, Đại phu nhân và đích tỷ bị c/h/e/m đầu thị chúng.
Chuyện vết bớt phượng hoàng của nàng ta cũng bị Hoàng hậu sai người làm rõ, nói căn bản là chim không may mắn.
Lúc này, bách tính nhao nhao nói nàng ta là yêu phi họa quốc, c/h/e/c chưa hết tội.
Ngày đích tỷ bị áp giải ra pháp trường, không ít người ném rau nát và trứng thối vào nàng ta.
Nhưng nàng ta vẫn ngẩng cao cái đầu kiêu ngạo, không cam lòng gào thét:
"Các ngươi là một lũ dân đen thấp hèn thì hiểu cái gì!"
"Bản cung là thiên mệnh phượng nữ, ta là muốn làm Hoàng hậu! Ta là bị gian tặc h/a/m h/a/i!"
"Thầy bói đã nói rồi! Ta định sẵn là không tầm thường! Ta muốn làm Hoàng hậu!"
Nhưng tiếng gào thét của nàng ta đổi lại chỉ là sự chế giễu của bách tính.
"Ngươi xem ả ta kìa, thật nực cười, còn Hoàng hậu!"
"Rõ ràng là chim không may mắn, đáng đời bị c/h/e/m đầu! Nghe người ta nói ả ta còn cho Hoàng thượng uống thuốc!"
"Chậc chậc chậc, thật là không biết xấu hổ, Hoàng hậu là quốc mẫu, sao có thể làm ra những chuyện bại hoại đạo đức như vậy."
"Đúng vậy, nhìn cái mặt ả ta kìa, sợ c/h/e/c đi được."
Thứ mà đích tỷ luôn tự hào nhất, giờ đây bị người ta chê bai không đáng một xu.
Nàng ta càng thêm điên cuồng, phẫn nộ.
Mà Hoàng hậu ngồi trên đài cao nhìn xuống, cũng không vội vàng c/h/e/m đầu nàng ta.
Ngược lại còn hứng thú nhấm nháp trà.
Dù sao so với cái c/h/e/c, sự chế nhạo của mọi người càng có thể đ/á/n/h sụp phòng tuyến tâm lý của đích tỷ.
Bà ta muốn thưởng thức dáng vẻ sụp đổ, thảm bại của đích tỷ.
Rất nhanh, đích tỷ không chịu nổi nữa, nàng ta muốn bịt tai lại, không muốn nghe những lời chói tai kia.
Nhưng hai tay nàng ta bị trói c/h/ặ/t, sống không bằng c/h/e/c.
"Đừng nói nữa! Các ngươi đừng nói nữa!"
"Ta là Hoàng hậu, ta thực sự là Hoàng hậu! Các ngươi đều không hiểu!"
Ta đứng dưới đài, nhìn dáng vẻ điên dại này của nàng ta, cũng không khỏi có chút thở dài.
Cả đời đích tỷ, đều bị giam cầm trong cái lồng tự cho mình là đúng.
Vì ngôi vị Hoàng hậu, nàng ta thậm chí phải trả giá bằng cả mạng sống, đến c/h/e/c vẫn không hối cải.
Đại phu nhân đau lòng cho đích tỷ, không ngừng đ/ậ/p đầu cầu xin Hoàng hậu cho hai người họ được c/h/e/c một cách nhanh chóng.
Cuối cùng, xem đủ trò vui, Hoàng hậu cười khẩy một tiếng, ném lệnh bài xuống.
Tay đ/a/o giơ lên hạ xuống, cuộc đời đích tỷ cứ như vậy mà kết thúc.
Hoàng thượng nhờ ngự y tận tình chăm sóc, rất nhanh đã hồi phục sức khỏe.
Biết được trước đây mình bị đích tỷ mê hoặc, ông ấy rất giận dữ, hạ lệnh ném x/a/c đích tỷ ra bãi tha ma.
Không cho phép nàng ta được chôn cất trong Hoàng lăng, cũng không cho phép nàng ta được đưa vào mộ tổ của Lưu gia.
Cả đời đích tỷ kiêu ngạo, c/h/e/c rồi lại thành cô hồn dã quỷ, cũng coi như là sự trừng phạt lớn nhất đối với nàng ta.
Sau này ta còn đến bãi tha ma thăm nàng ta.
Trước mộ nàng ta, vẫn còn rất nhiều chim Đái Thắng đậu lại.
Đều nói chim Đái Thắng là loài chim không may mắn, một khi xuất hiện, ắt có tai họa.
Nay xem ra, quả nhiên không sai.
Thù đã báo, ta cũng trở lại cuộc sống bình yên của mình.
Một đời này ta cầu không nhiều, chỉ mong bình an là đủ.
Lục vương gia quả thực là một mối lương duyên. Tính tình hắn ôn hòa, đối xử với ta rất tốt.
Trong phủ thậm chí còn không có lấy một người thiếp.
Ta đã vô số lần cảm thấy may mắn vì ông trời đã cho ta cơ hội thứ hai.
Để ta có thể tìm được người tốt, cùng nhau đi hết quãng đời còn lại.
(HOÀN)
------+++------
Edit: Florence
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận