Cô gái 28 tuổi? Anh ta chắc quên rồi, tôi năm nay cũng chỉ mới 27, thậm chí còn nhỏ hơn Tô Yên Nhi một tuổi.
Phải rồi, bạch nguyệt quang cầu không có được thì luôn trở nên quý giá.
Người vợ cùng chung hoạn nạn, lại chẳng bằng được lên mặt?
Dù rằng “mối tình đầu” ấy từng đá anh ta khi nhà anh ta phá sản, nhưng trong mắt anh ta lại thành gương vỡ lại lành, là bảo vật đã đánh mất, nay tìm lại được.
Còn tôi, người cùng anh ta vượt qua những ngày tháng cơ cực, tay trắng dựng nghiệp, lại trở thành người dưng.
Năm năm có quan hệ hôn nhân với Tề Yến,
Ba năm đầu chúng tôi còn tạm gọi là hòa thuận.
Nhưng bắt đầu từ hai năm trước, anh ta ít khi để tôi đến công ty đón anh ta tan làm.
Cũng không cho nhân viên của anh ta gọi tôi là bà chủ.
Anh ta chưa từng đăng ảnh gia đình của chúng tôi lên mạng xã hội.
Trong thế giới xã giao của anh ta, anh ta sống như một người độc thân.
Mỗi lần tôi hỏi anh ta, anh ta đều véo má tôi, cười mắng:
“Em chỉ biết ghen tuông thôi. Anh chẳng qua là không thích người khác soi mói đời sống riêng của anh mà thôi. Nhưng em là vợ anh, điều đó không thể thay đổi.”
Người ta nói, đàn ông có tiền là đổi tính, huống hồ chồng tôi còn có rất nhiều tiền.
Chỉ là tiền ở bạn, trái tim lại ở nơi người khác, vậy thì còn có nghĩa gì?
Nhưng giờ thì, cả tiền lẫn trái tim đều không còn thuộc về tôi.
Tôi phải làm sao đây?
Tề Yến kiểm soát rất chặt.
Lúc chúng tôi chưa có tiền, chuyện trong nhà anh ta đều chẳng quan tâm, cũng không hỏi tôi lấy tiền ở đâu ra.
Tôi ra ngoài bươn chải tìm khách hàng, kéo nguồn vốn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/cu-c-h-n-nh-n-bu-n-c-i&chuong=2]
Còn anh ta chỉ biết uống rượu than thân trách phận bất công.
Sau này công ty phát đạt, anh ta cũng phất lên.
Lại ép tôi buông bỏ sự nghiệp, trở thành bà nội trợ không có thu nhập.
Anh ta không cho tôi quản lý tài chính nữa, nói là mọi thứ giao cho kế toán công ty.
Tôi cứ như nhân viên của anh ta, mỗi tháng xin tiền sinh hoạt cũng phải qua xét duyệt tài chính, phải được anh ta ký tên chấp thuận mới được.
Có lẽ vì đã từng nghèo, lại bỗng giàu có nên tôi lại không nỡ tiêu xài.
Bình thường không phải chi tiêu cho gia đình thì là cho con cái, còn bản thân không giữ nổi một quỹ riêng.
Tôi từng đề nghị ly hôn với anh ta, chấm dứt cuộc hôn nhân dằn vặt dai dẳng này.
Nhưng anh ta chỉ cười mỉa mai:
“Đến em cũng muốn bỏ anh sao?
“Ly hôn? Không có anh em sống nổi à? Không kỹ năng, không thu nhập? Đừng trách anh không nhắc em trước.”
“Ly hôn với anh thì tòa chắc chắn sẽ xử con cho anh. Em nỡ bỏ con sao?
“Anh ngày ngày đi xã giao, làm việc quần quật kiếm tiền không phải là vì cái nhà này sao.”
Nói xong anh ta lại quay lại ôm lấy tôi, hôn lên má tôi:
“Gần đây công ty áp lực quá lớn, anh hơi nóng nảy với em một chút. Nhưng em phải tin rằng anh yêu em, yêu cái gia đình này.
“Thời gian này đợi anh xong việc, sẽ đưa em và con ra nước ngoài du lịch, địa điểm em chọn.”
Tôi từng nghĩ anh ta không muốn ly hôn, rằng anh ta vẫn còn chút tình cảm với tôi.
Hơn nữa, chúng tôi còn có một đứa con.
Vì con, tôi nhẫn nhịn, cố gìn giữ hôn nhân đổ nát này.
Nhẫn nhịn mãi, nhưng đến giờ chỉ thấy không xứng đáng.
4
Cuộc hôn nhân dị dạng này, sẽ phải có người đặt dấu chấm lên.
Tôi mệt mỏi rã rời, bắt xe về nhà.
Đang định nhập mật khẩu cửa thì liên tiếp sai mấy lần.
Đúng lúc tôi định bỏ cuộc thì cửa bật mở.
Tề Yến mặc chiếc áo sơ mi đen, sắc mặt u ám nhìn tôi.
“Cô còn biết đường về à? Ra ngoài mấy ngày, con cũng không lo, việc nhà không làm, tôi tưởng cô coi cái nhà này không ra gì nữa rồi.
“Đã không muốn về thì đừng về. Mật khẩu nhà tôi đã đổi rồi.”
Khuôn mặt anh ta đầy ghét bỏ và khó chịu.
Nhưng tôi nhạy bén ngửi được mùi nước hoa trên người anh ta không phải mùi anh ta hay dùng.
Tôi nghiêng đầu nhìn vào nhà, anh ta hơi chột dạ chặn cửa lại.
Nhưng bên trong ánh nến lay động, truyền đến tiếng cười duyên của phụ nữ và giọng con trai đang nói cười.
“Ba ơi? Ba làm gì thế? Mau lại đây đi, dì Yên Yên gọi chúng ta vào ăn cơm rồi! Con muốn ăn bánh kem dì Yên Yên làm!”
Dì Yên Yên.
Nghe vậy, tôi đẩy anh ta ra bước vào nhà, mặc kệ sắc mặt đen như than của Tề Yến.
Phòng khách đầy hoa tươi, bàn ăn tinh tế bày sẵn rượu vang và bít tết .
Ánh nến lung linh.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận