Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CUỘC HÔN NHÂN BUỒN CƯỜI

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-09-28 17:01:53
Tô Yên Nhi nhìn tôi với mắt đỏ hoe.
Khóe miệng run rẩy, dáng vẻ như bị dọa sợ:
“Tĩnh Tĩnh, mình đã biết cậu rất tức giận. Mình vốn là người không nên xuất hiện. Nhưng ở trước mặt con và A Yến, cậu có thể đừng làm mình mất mặt thế được không?”
“Con? Ở trước mặt con của ai? Ai không biết còn tưởng Hạo Hạo là con ruột của cô đấy.”
Tôi chế giễu.
Tô Yên Nhi ôm mặt khóc nức nở như chịu đả kích:
“Cậu hiểu lầm thật rồi, mình biết mình là người ngoài. Nhưng mình chỉ muốn làm gì đó để bù đắp cho A Yến mà thôi. Nếu cậu ghét mình, bây giờ mình đi ngay. Còn dây chuyền, mình sẽ trả tiền lại cho anh ấy.”
Tôi càng cười lớn hơn:
“Trả lại cho anh ta? Cô nhầm rồi. Tiền của anh ta là tài sản chung vợ chồng tôi. Bây giờ tôi hoàn toàn nghi ngờ anh ta đang chuyển dịch tài sản chung của vợ chồng. Cô có quan hệ gì với anh ta? Có giấy vay nợ không?”
Tô Yên Nhi bị tôi truy hỏi, lùi lại liên tục.
Vô cẩn thận đụng trúng cây nến chuẩn bị cho bữa tối ở bên cạnh.
Nến rơi xuống, làm bỏng tay cô ta.
Cô ta đau đớn ôm lấy tay mình, nước mắt rơi xuống như thứ không đáng giá, tỏ ra dáng vẻ vô cùng thảm thương.
Hạo Hạo thấy thế liền lập tức nhảy xuống ghế, tay còn cầm dao nĩa, xông vào đẩy tôi ra, chắn trước mặt Tô Yên Nhi.
Nó hét lớn với tôi: “Đồ đàn bà xấu xa, không cho mẹ bắt nạt dì Yên Yên!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/cu-c-h-n-nh-n-bu-n-c-i&chuong=5]

Mẹ thật xấu xa, con ghét mẹ nhất!”
Khi nó nhào tới phía tôi, dao nĩa cào rách tay tôi, tạo thành vết thương rất lớn. Lúc ấy máu chảy ròng ròng.
Tôi thở gấp một hơi, còn chưa kịp phản ứng, Tề Yến đã tát thẳng vào mặt tôi.
Cái tát mạnh đến mức tai tôi ong ong.
“Cô quay về chỉ để hành hạ Tiểu Yên sao? Cô có chuyện thì cứ trút lên tôi, cần gì phải làm nhục cô ấy? Cô ấy cũng không nợ cô cái gì!”
“Hơn nữa tiền là của tôi, tôi thích dùng thế nào thì dùng như thế. Đến lượt cô chỉ tay chỉ chân à!”
“Tôi thấy cô đúng là chán sống những ngày tháng tốt đẹp rồi, một ngày đánh đến no luôn.”
Tôi đổ gục xuống bàn, máu loang đầy mặt bàn.
Nhưng Tề Yến và con trai chỉ lo vây quanh Tô Yên Nhi, nhẹ nhàng an ủi cô ta, chẳng ai thèm để tâm đến tôi.
Tôi ôm lấy đầu gắng gượng đứng dậy.
Mảnh vỡ thủy tinh dưới sàn rạch nên những vết thương lớn nhỏ trên người tôi.
Hai ngày liên tục không ngủ không nghỉ khiến cả người tôi rơi vào trạng thái não bộ trống rỗng.
Tôi lảo đảo bước tới.
Hạo Hạo thấy tôi mặt đầy máu bước tới, chần chừ một chút.
Rồi đột nhiên nhặt mảnh vỡ của cái đĩa dưới đất lên, ném thẳng vào mặt tôi.
“Mẹ còn muốn làm hại dì Yên Yên! Hạo Hạo không cho phép mẹ làm như vậy! Mẹ độc ác, mẹ bắt buộc phải xin lỗi dì Yên Yên!”
Không còn gì đau hơn lúc trái tim đã chết.
Khoảnh khắc đó, mọi tình cảm tôi dành cho hai cha con họ đã cạn sạch.
Mẹ ruột nuôi dạy nó bốn năm, lại không bằng một người phụ nữ chỉ biết giả vờ đối xử tốt với nó.
Nếu đứa con tôi sinh ra chỉ để đâm ngược vào tôi, thà rằng tôi chưa từng sinh nó ra.
Tôi giơ tay chắn lấy mảnh đĩa vỡ đó.
Dốc hết chút sức lực cuối cùng để đứng dậy, tát thẳng vào mặt thằng bé một cái thật mạnh.
Hạo Hạo nhất thời ngây ra, một lúc lâu không phản ứng lại.
Nhưng tôi không dừng lại, dùng hết sức lực đá nó một cái.
Hạo Hạo bị tôi đá loạng choạng, ngã nhào xuống đất, tay bị thủy tinh đâm vào, đâu đến mức khóc thét lên.
Bao năm sinh thành nuôi dưỡng nó, tôi hiếm khi đánh nó, hôm nay là lần đầu tiên.
Tề Yến vô cùng tức giận, bước lên mấy bước túm lấy tóc tôi, đập đầu tôi vào bàn và chửi:
“Cô điên rồi à? Cô đánh Hạo Hạo làm gì? Tôi nể cô quá hóa nhờn đúng không?”
Đầu tôi bị đập đến mức choáng váng.
Nhưng vẫn cúi người xuống cười khẩy, rồi dùng hết sức đứng lên giơ cái tay còn lại không bị khống chế lên tát Tề Yến một cái.
“Đừng vội, anh cũng có phần.”
Tôi kẹp một mảnh vỡ vào tay, lúc tát anh ta, mảnh vỡ rạch toạc một vết thương lớn trên mặt anh ta.
Tề Yến ôm lấy mặt liên tục lùi lại.
“Điên rồi, điên rồi, tôi thấy cô điên thật rồi!”
Vẻ mặt tôi tái nhợt, cười nhạt:
“Xin lỗi? Sao tôi phải xin lỗi? Cô ta là gì của tôi mà tôi phải xin lỗi? Nó là con trai tôi, tôi sinh ra nó, tôi tát nó để dạy dỗ nó, tôi làm sai ở đâu?

Bình Luận

0 Thảo luận