Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

CUỘC HÔN NHÂN BUỒN CƯỜI

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-09-28 17:02:09
Nếu không được thì anh báo công an đến bắt tôi đi.
À mà quên nhắc nhở anh, hai chúng ta chưa ly hôn. Bạo lực gia đình không bị xử lý hình sự đâu.”
Tôi cười điên dại, kéo tung khăn trải bàn xuống dưới đấy.
Ba người họ ôm lấy mặt nhìn tôi như nhìn một kẻ bị điên.
Cho đến khi hai cảnh sát tới gõ cửa.
“Là nhà các anh báo án, trong nhà bị trộm đúng không?”
Tôi nhìn về phía Tề Yến, anh ta lập tức nhìn về phía tôi, chỉ vào tôi:
“Đúng vậy, tiền trong két sắt trong nhà đều không còn gì, bên trong có 30 triệu tiền mặt.
Bây giờ tôi mới biết két sắt phòng được trộm, nhưng không phòng được người có dã tâm.
Cô ta chính là người trộm, bây giờ còn cố tình làm người khác bị thương. Hai anh mau đưa con điên này đi đi!”
Tề Yến báo cảnh sát, trước mặt bao người.
Nhìn cảnh sát đưa mẹ ruột của con anh ta đi.
Tôi không hề giải thích gì, theo cảnh sát về đồn lấy lời khai, cho đến khi cánh sát nắm được tình hình.
Xác nhận tôi và Tề Yến là vợ chồng, số tiền đó tất nhiên không thể tính là trộm.
Nhưng hai chúng tôi đánh nhau ở nhà, đều bị thương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/cu-c-h-n-nh-n-bu-n-c-i&chuong=6]

Bởi vì tôi và Tề Yến là vợ chồng, lại không có camera chứng minh ai đánh trước nên vụ việc được xác định là bạo lực gia đình.
Cảnh sát bảo tôi gọi cha mẹ hai bên đến để chúng tôi tự hòa giải.
Còn nói dù thế nào cũng không nên đánh nhau trước mặt trẻ con, để lại ám ảnh.
Còn khuyên vợ chồng đầu giường cãi nhau, cuối giường hòa.
Tôi cười đến nỗi không thở nổi.
“Không thể hòa giải. Tôi muốn ly hôn.”
Nói xong câu ấy, tôi cảm giác toàn thân bị rút cạn sức lực, trời đất xoay vòng, trước mắt tối đen như mực.

7
Lần nữa tỉnh lại, tôi đã nằm trong bệnh viện.
Bên giường bệnh có hai người.
Một người là Tần Nguyên, người bạn nhiều năm của tôi, người còn lại là anh trai tôi.
Anh ấy thấy tôi tỉnh lại thì lập tức đứng dậy, nhưng dường như lại nhớ ra điều gì đó, đứng quay lưng lại với tôi nói:
“Em đừng hiểu lầm, là cảnh sát liên hệ với tôi. Tôi chỉ đến xem em chết hay chưa. Giờ em chưa chết, tôi đi đây.”
Giọng anh vẫn lạnh lùng cứng rắn, nhưng tôi nghe ra được nỗi lo lắng trong lời nói.
Ban đầu tôi không định khóc, nhưng vừa nghe những lời anh ấy nói, giây tiếp theo, nước mắt như vỡ bờ trào ra thấm ướt mi mắt.
Anh ấy thấy vậy thì nhíu mày: “Khóc cái gì mà khóc? Còn sống thì có gì mà phải khóc? Em nên khiến kẻ bắt nạt em khóc, chứ không phải khóc trước mặt tôi.”
Tần Nguyên thấy thế thì vỗ vai anh trai tôi:
“Anh đừng nói TĩnhTĩnh như thế nữa, mấy năm nay cô ấy sống cũng chẳng dễ dàng gì. Hai anh em anh có hiểu lầm gì mà không hóa giải được chứ.”
“Chuyện của dì, tôi cũng nghe nói rồi. Tĩnh Tĩnh cũng lập tức trở về ngay, là Tề Yến, hắn ta đập vỡ điện thoại cô ấy, khóa thẻ của cô ấy nên mới không về kịp gặp dì lần cuối cùng…”
Tần Nguyên kể hết nguyên nhân hậu quả cho anh trai tôi.
Nghe xong, anh ấy im lặng một lúc lâu, rồi rời khỏi phòng bệnh.
Khi quay lại, người anh ấy đầy mùi thuốc lá.
“Giờ em định làm thế nào? Vẫn về cái nhà đó? Tiếp tục bị đánh đập à?”
Tôi lắc đầu, dứt khoát nói:
“Em muốn ly hôn, em muốn bọn họ không ai được sống yên.”
Anh tôi nghe vậy sắc mặt mới dịu đi nhiều.
“Anh chỉ còn một đứa em gái là em. Ba mẹ đều mất rồi, em là người thân duy nhất của anh trên đời này. Anh chỉ mong em nghĩ cho kỹ. Nếu em đã quyết định rồi, cần đến người anh trai này, anh sẽ giúp.”
Tôi nhờ họ giúp tôi làm đơn khởi kiện.
Bao gồm cả biên bản cảnh sát đến hiện trường lần này.
Tôi không phải cố ý đánh nhau. Tôi chỉ muốn sự việc ầm lên.
Tề Yến phát tài là sau khi kết hôn với tôi.
Những năm này tôi không có quản lý công ty, các mối quan hệ thân tín ngày xưa cũng bị anh ta thay hết.
Tôi biết anh ta sợ tôi biết hắn thực sự có bao nhiêu tiền.
Cũng sợ tôi ly hôn rồi sẽ lấy được một phần tài sản của anh ta.
Ly hôn theo thủ tục thông thường, chỉ cần anh ta không đồng ý thì cũng đủ để giày vò tôi.
Cũng đủ thời gian để anh ta chuyển hết tài sản đi.
Hai năm nay anh ta lập không biết bao nhiêu công ty chi nhánh, nếu điều tra kỹ, chỉ sợ dưới danh nghĩa Tô Yên Nhi đã đăng ký cũng không ít công ty.
“Còn sợi dây chuyền hơn mười triệu đó, là Tề Yến dùng tài sản chung của vợ chồng tặng cho Tô Yên Nhi. Hắn ngoại tình trong hôn nhân, tôi biết hóa đơn ở đâu.”
Anh tôi thở dài.

Bình Luận

0 Thảo luận