Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

GIÁ DẠNG ĐÍCH TUYẾT

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-07-29 00:24:48
06
Sáng hôm sau tại triều, huynh trưởng công bố chiếu chỉ truy phong cho ta, lấy quốc tính phong ta làm Lan Lăng công chúa của Đại Tề quốc và an táng vào lăng tẩm hoàng gia theo lễ nghi dành cho hoàng hậu.
Khi chiếu chỉ này được công bố, quần thần xôn xao.
Một là cấp bậc an táng quá cao, khiến hoàng hậu hiện tại không biết nên tự xử trí ra sao.
Hai là công chúa đã xuất giá, nếu không có công trạng hiển hách, sẽ không có đủ tư cách vào lăng tẩm hoàng gia.
Phân nửa quần thần trên triều đình lập tức đứng ra phản đối, nhưng huynh trưởng vẫn một mực quyết định.
Sau khi tan triều, huynh trưởng đến điện của Luyện Thục, hỏi nàng ta: "Hoàng hậu cũng cảm thấy việc này hoang đường sao?"
"Bệ hạ vốn rất yêu thương công chúa, việc này là tình người bình thường, chỉ là những đại thần này cứ muốn dùng những quy củ triều đình để ràng buộc bệ hạ. Bệ hạ có thể yên tâm, thần thiếp đã dặn dò phụ thân ngày mai trên triều đường, nhất định sẽ nghiêng về phía bệ hạ."
Nhìn Luyện Thục hiểu chuyện như vậy, không cần đoán, lúc này nàng ta đang âm thầm căm hận không thể quất xác ta.
Lúc này, ta mới hiểu ra, hóa ra chính sự sủng ái của huynh trưởng dành cho ta, đã trở thành vũ khí giết chết ta.
Ngày hôm sau trên triều đường, Luyện tể tướng đã đứng ra, nhưng lời nói có vẻ giả dối và không quan trọng.
Đang tranh luận không ngã ngũ thì một quan ngôn, quan bình thường run rẩy đứng ra, nói tới một bí mật gây chấn động trong cung.
"Bệ hạ, lời can gián này của thần là do gần đây điều tra được, Lan Lăng công chúa không phải con của tiên đế, mà là dư nghiệt triều trước, nếu bệ hạ không tin thì ngài cứ xem xong bức tranh này sẽ rõ."
Nói xong quan ngôn quan trưng bày một bức tranh trước mặt mọi người, trên tranh là một nữ tử đội phượng quan triều trước, trang nghiêm quý phái, điều khiến mọi người sửng sốt là dung mạo của người nữ tử này giống ta đến tám phần, không, nên nói là ta giống bà ấy đến tám phần.
"Đây là chân dung của hoàng hậu triều trước, là vật của cung đình, bệ hạ có thể kiểm tra thật giả. Thần còn điều tra được từ ngôi chùa công chúa ở năm xưa, khi công chúa được gửi đến đó, không phải như bên ngoài nói là vào lúc một tuổi, thực ra là công chúa đã được gửi vào đó ở khoảng hơn hai tuổi. Mọi người đều biết tiên hoàng hậu và hoàng hậu triều trước là bạn thân, âm thầm cứu đứa bé này và nuôi dưỡng cũng là điều dễ hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/gi-d-ng-ch-tuy-t&chuong=4]

Thần hôm nay đưa ra việc này, là khuyên bệ hạ không nên đưa dư nghiệt triều trước xuống lăng tẩm hoàng gia, nếu không sẽ khiến linh hồn tổ tiên không yên."
Lời này vừa nói ra, hơn nửa triều thần quỳ xuống khẩn cầu huynh trưởng thu hồi thánh chỉ.
Ta nhìn bức tranh đó từ trên xuống dưới, đầu óc choáng váng, không thể chấp nhận rằng hóa ra ta không phải là con của phụ hoàng mẫu hậu.
Nhưng nghĩ lại quá khứ, ta cảm thấy tất cả mọi thứ đều có thể giải thích được, nếu không phải lo ngại dung mạo của ta sẽ để lộ ra thân phận, thì tại sao mẫu hậu lại để ta sống ở trong chùa?
Còn có, lúc mẫu hậu sắp chết đã nắm tay ta, liên tục nói mình thấy hổ thẹn với ta.
Khi đối mặt với ta, phụ hoàng luôn giữ khoảng cách, ngay cả ôm ta cũng chưa từng có một lần.
Một loạt tiếng kêu thảm thiết kéo ta về thực tại, những triều thần quỳ trên mặt đất đều bị kéo đi, trực tiếp chém đầu trước điện.
Trong đám triều thần, có người phản ứng kịp, quỳ xuống cầu xin tha tội nhưng đã quá muộn.
Không ai có thể ngờ vị hoàng đế trung hậu của họ lại làm chuyện giết đám triều thần trong cơn thịnh nộ như thế này.
Lúc bấy giờ, ta mới hiểu có lẽ huynh trưởng đã sớm biết về thân phận của ta, nếu không, huynh ấy hoàn toàn có thể cử người điều tra làm rõ để minh oan cho ta, nhưng giờ huynh ấy lại trực tiếp giết người để bịt miệng thiên hạ.
Hóa ra, tình cảm của huynh ấy dành cho ta, không phải là điều đáng xấu hổ.
Mà là để bảo vệ ta, huynh ấy đã phải kiềm chế.
07
Máu trước điện Thái Hòa còn chưa lau sạch, quan tài của ta đã được đưa vào lăng mộ hoàng gia cùng với những rương châu báu và ngọc khí khác.
Đêm đó, ta thấy Hoàng huynh mặc thường phục, bước vào lăng mộ.
Huynh ấy ra lệnh cho người mở quan tài của ta, thi thể được bảo quản bằng đá lạnh nên chưa bị phân hủy, lúc này trông ta như đang ngủ say.
Nhưng, miếng ngọc giả kia thật sự quá chướng mắt.
Á huynh đưa tay vuốt những sợi tóc mai trên trán ta, sau đó đến bên hông ta cầm lấy miếng ngọc bội, nghịch vài cái rồi tháo xuống ném mạnh xuống đất, ngọc bội lập tức vỡ nát.
Thì ra, Hoàng huynh đã biết ngọc bội này là giả từ lâu rồi.
Ta đang thầm vui mừng, thì thấy Hoàng huynh bế thi thể của ta ra khỏi quan tài, đi vào một phòng mộ khác.
So với phòng mộ của ta, nơi này rộng lớn và tráng lệ hơn.
Và ở giữa phòng mộ đã đặt sẵn hai quan tài, Hoàng huynh đặt ta vào một trong số đó.
Bên cạnh đã chuẩn bị sẵn hỷ phục đỏ thẫm và mũ phượng.
Lúc này, ta bỗng hiểu Hoàng huynh muốn làm gì.
Huynh ấy chôn cất ta theo nghi thức của hoàng hậu, không chỉ thực hiện lời hứa mà vì còn có lòng riêng của mình.
"A Ngũ, đây đều là những thứ muội thích, để Hoàng huynh giúp muội trang điểm nhé?"
Động tác của huynh ấy rất thân thiết và dịu dàng, khi còn nhỏ huynh ấy cũng thường giúp ta làm những việc này.
Giờ đây ta đứng bên cạnh xem, mới nhận ra những việc này quá mức thân mật, chỉ có phu quân đối với thê tử mới làm như vậy.
Làm xong, huynh ấy ôm ta khóc thút thít, lúc này huynh ấy không còn kìm nén nữa, để cho bản thân dần khóc lớn.
Tim ta như bị khoét một lỗ, đau đớn vô cùng.
Không kìm được, ta tiến lên ôm lấy Hoàng huynh, khóc nức nở cùng huynh ấy.

Bình Luận

0 Thảo luận