23
Sau hai ngày điều tra nữa, chúng ta mới biết, kẻ thực sự muốn qua đêm với Thẩm Ánh Đường, căn bản không phải chủ nợ của Thẩm lão nhị, mà là khách hàng của hắn.
Một người đàn ông nước Kỳ mê đắm văn hóa truyền thống nước Hoa.
Sau khi biết được âm mưu của Thẩm lão nhị, ta không chỉ đến khách sạn Đông Phương mà cố ý còn ghé qua vũ trường nơi Thẩm Ánh Đường từng làm việc.
Nhân viên ở vũ trường nói với ta, trước đây khi Thẩm tiểu thư hát ở đây, có một vị khách nước Kỳ tên là An Đằng rất thích Thẩm tiểu thư. Hắn ta không chỉ thường xuyên đến nghe nàng ấy hát, mà còn nhiều lần tặng quà riêng cho nàng ấy.
Ánh mắt Cố Hựu Phàm dần trở nên u ám.
Ta vội vàng giải thích: "Tất nhiên, Thẩm tiểu thư đã từ chối. Nàng ấy chưa từng nhận bất cứ món quà nào, một lần cũng không."
Bầu trời đêm tối đen, ngột ngạt đến mức khiến người ta không thể thở nổi.
Ta hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp: "Một nhân viên ở khách sạn Đông Phương cũng lén nói với ta rằng, vài ngày trước có một vị khách nước Kỳ tên là An Đằng đến thuê phòng. Chuyện này cũng trùng hợp quá, phải không?"
Ta và Cố Hựu Phàm nhìn nhau.
Nước Hoa và nước Kỳ đã chính thức khai chiến. Một người đàn ông nước Kỳ có quyền thế, đằng sau rất có thể còn có mối liên hệ với quân đội. An Đằng Thứ Lang xuất hiện ở Lăng Thành vào thời điểm này, e rằng có mục đích không thể cho người khác biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/hoa-h-o-nguy-t-vi-n&chuong=11]
24
Cố Hựu Phàm báo tin cho Tư lệnh Vệ Quốc quân đóng quân tại Lăng Thành – Tống Thanh Thời.
Lần theo manh mối này, Vệ Quốc quân đã thu giữ được một lô hàng thuốc phiện mới cập bến tại bến tàu phía nam thành phố, đồng thời còn bắt giữ được một người đàn ông nước Kỳ tên là An Đằng Thứ Lang.
Gia tộc An Đằng có địa vị rất cao ở nước Kỳ. Phụ thân và ca ca của hắn ta đều là tướng lĩnh trong quân đội nước Kỳ, dù bản thân An Đằng không có quân hàm, nhưng hắn ta vẫn luôn hoạt động vì quân đội nước Kỳ.
Hắn ta rong ruổi khắp các thành phố lớn của nước Hoa để buôn bán thuốc phiện, một mặt nhằm thu về khoản lợi nhuận khổng lồ cho nước Kỳ thông qua việc buôn lậu thuốc phiện; mặt khác, hắn ta muốn hủy hoại ý chí tinh thần của dân chúng nước Hoa, âm mưu biến ngày càng nhiều người Hoa thành những kẻ nô lệ không còn ý chí và cốt cách.
Tên chủ nợ của Thẩm lão nhị trước đó, ông chủ sòng bạc họ Vương, chính là tay sai của An Đằng Thứ Lang tại Lăng Thành.
An Đằng phụ trách nguồn hàng, còn ông chủ Vương lo khâu tiêu thụ. Hai bên phối hợp, âm thầm vận hành một đường dây hắc ám giết người cướp của.
Ông chủ Vương đi theo An Đằng kiếm được bộn tiền bẩn, để lấy lòng An Đằng, hắn mới nhắm đến Thẩm Ánh Đường.
Thẩm Ánh Đường từng hứa với Thẩm lão nhị rằng nàng ấy có thể giúp ông ta trả nợ ngay lập tức.
Nhưng gã đàn ông đó lại trực tiếp bắt cóc cha Thẩm, còn ngang nhiên tuyên bố với nàng ấy: Thứ ông chủ Vương nhìn trúng chính là nàng ấy, nếu không mang Thẩm Ánh Đường đến cùng, thì đưa bao nhiêu cũng vô ích.
Nhảy lầu là con đường duy nhất mà Thẩm Ánh Đường có thể chọn.
Mà khi phát hiện ra đường dây buôn bán thuốc phiện này, càng chắc chắn hơn về quyết định tìm đến cái chết của Thẩm Ánh Đường.
Nàng ấy không biết liệu cái chết của mình có thể giúp ích gì cho đất nước được hay không.
Nhưng nàng ấy buộc phải làm như vậy.
Sau này, ta và Cố Hựu Phàm đã đến trại giam gặp An Đằng Thứ Lang.
Ngay cả khi đã vào ngục, tên xâm lược đó vẫn vô cùng kiêu ngạo: "Ta sẽ sớm được thả thôi. Đến lúc đó, ta sẽ không bỏ qua cho bất cứ kẻ nào trong số các người!"
Nhưng hắn ta đâu ngờ, ngày đó vĩnh viễn sẽ không bao giờ đến.
Quân đội nước Kỳ thực sự đã gửi điện báo đến, nếu quân Vệ Quốc đồng ý thả An Đằng Thứ Lang, họ sẵn sàng ngồi lại để bàn bạc về cách thức tiến hành trận chiến sắp tới.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận