Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

KHÔNG DỄ LÀM PHÒ MÃ CỦA TA

Chương 9

Ngày cập nhật : 2025-07-27 10:18:26
Sắc mặt Diệp Yểu càng trắng hơn, nàng ta nhìn thị nữ dưới đất, ánh mắt như muốn chảy máu: “Tùng Mặc, sao ngươi lại làm ra chuyện như thế?”

Nàng ta nhìn chằm chằm vào Tùng Mặc, thị nữ ấy rưng rưng nước mắt, môi run lên:

“Nô tỳ chỉ không đành lòng thấy tiểu thư ngày ngày thất thần, bỏ ăn bỏ ngủ nên mới…”

Trên không trung, từng dòng chữ bắt đầu rộ lên:

[Là Diệp Yểu làm thật à?]

[Nha hoàn nhận tội rồi, có liên quan gì đến tiểu thư chứ?]

[Người có não đều biết là chủ tử gài bẫy, nha hoàn chỉ là người chịu tội thay thôi. Diệp Yểu không phải là tài nữ thanh cao sao? Việc này cũng làm ra được?]

[Chắc tại Tạ Lan quá lấp lửng, khiến nàng ấy hoảng hốt.]

[Trước khi kết giao thành tri kỷ, chẳng phải đã biết Tạ Lan là chuẩn Phò mã rồi sao?]

[Có lẽ là Tạ Lan cứ khen tiểu Công chúa hiền lành ngoan ngoãn mãi. Ngoan quá thì ai cũng dám bắt nạt. Ngây thơ thì dễ thương thật đấy nhưng nếu ở góc tiệc âm thầm xem sách cấm lại không chịu nhận thì cái ‘ngây thơ’ ấy chẳng còn đáng yêu nữa. Diệp Yểu rõ là muốn hạ thấp sức hấp dẫn của Công chúa trước mặt Tạ Lan.]

Ta nhướng mày: “Bản cung khiến tiểu thư nhà ngươi ăn không ngon ngủ không yên sao? Ta lại không nhớ từng có ân oán gì với nàng ấy.”

Tùng Mặc vô thức nhìn thoáng qua Tạ Lan rồi lập tức thu hồi ánh mắt, song vẫn bị người khác bắt gặp.

Giang Viễn Hạc mở miệng, hứng thú nói: “Ồ? Nhìn về phía Tạ công tử, chẳng lẽ giữa y và tiểu thư nhà ngươi có chuyện gì khó nói chăng?”

Dòng chữ trên trời rộ lên tên Giang Viễn Hạc:

[Giang Viễn Hạc: chuyên gia phá game tình địch.]

[Giang Viễn Hạc: đợi hoài mới đến lượt ra tay.]

[Giang Viễn Hạc: Tạ Lan, out rồi.]

Ánh mắt mọi người trở nên vi diệu, cứ thế di chuyển qua lại giữa Tạ Lan và Diệp Yểu, xen lẫn những tiếng bàn tán rì rầm:

“Ta nghe phong phanh đã lâu, không ngờ lại là thật.”

“Diệp tiểu thư gan dạ thật, dám tranh người với Công chúa.”

“Phì, Diệp gia dạy ra được một nữ tử ác độc như thế, trước đây còn giả vờ đoan trang.”

“Không ngờ Tạ Lan lại là kẻ đa tình như vậy.”

Ta biết ánh mắt của Tạ Lan vẫn luôn dừng trên người ta nhưng ta chẳng muốn bận tâm, càng không muốn biết y phản ứng ra sao.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/kh-ng-d-l-m-ph-m-c-a-ta&chuong=9]


“Diệp tiểu thư, nha hoàn của ngươi mưu toan vu hãm bản cung. Ngươi thấy nên xử trí thế nào?”

Những người có mặt hôm nay đều là kẻ thông minh. Ai chẳng rõ chuyện này là ý của ai, là tay ai sắp đặt?

Nếu ta không nghiêm trị, còn chẳng bị mỉa mai là lòng dạ mềm yếu sao?

Diệp Yểu thấy ta không truy ép đến cùng, sắc mặt mới khôi phục đôi phần huyết sắc, rồi bất ngờ quỳ xuống trước ta, vẻ mặt đau lòng mà kiên quyết:

“Công chúa, là thần nữ dạy dỗ không nghiêm. Nàng ấy cùng thần nữ lớn lên, cảm tình sâu đậm. Công chúa hẳn cũng có người thân thiết, có thể hiểu cho thần nữ. Thần nữ sẽ mang nàng ấy về xử lý nghiêm khắc, tuyệt không dung tha. Cảm tạ Công chúa từ bi khai ân.”

Nàng ta có lẽ nghĩ, hành động quỳ gối thay nha hoàn xin tội của mình là hành vi đầy nghĩa khí, khiến người cảm động.

Ta nhìn nàng ta mà không nói một lời. Ngón tay nhẹ gõ lên tay vịn, từng tiếng như gõ vào lòng người.

Không biết là ai khẽ cười ra tiếng: “Ngu ngốc.”

Trán Diệp Yểu rịn mồ hôi.

“Xem ra Diệp tiểu thư đúng là chỉ biết vùi đầu vào sách, chẳng biết dạy người, cũng chẳng hiểu chừng mực. Ngươi là thứ gì mà dám đem kẻ vô lễ so sánh với người bên cạnh bản cung?”

Ta đứng lên, phủi nhẹ ống tay áo: “Đã là chủ tớ tình thâm, vậy để bản cung tự mình đòi lại công bằng.”

Ta liếc qua Tùng Mặc: “Tùng Mặc, vu hãm hoàng thất, c/h/é/m.”

Tùng Mặc lập tức ngã sụp xuống đất, Diệp Yểu giật bắn, ngẩng đầu hoảng hốt: “Không được!”

Ta chẳng qua là vì từng yêu thích Tạ Lan mà trở nên do dự, mềm yếu một chút. Nhưng ta và hoàng huynh được Thái phó dạy dỗ từ nhỏ, há có thể để người khác tùy ý giễu cợt?

Chuyện này, ta vốn có thể xử lý nhẹ tay.

Nhẹ là tổn hại danh dự nàng ta.

Nặng thì…

Ta mỉm cười nhìn nàng ta:

“Diệp Yểu, dạy dỗ không nghiêm, gây ra sai phạm. Phạt ba mươi trượng, tống vào Đại Lý Tự. Đồng thời báo với Đại Lý Tự khanh, tra rõ xem Diệp gia rốt cuộc có bao nhiêu bất mãn với hoàng thất và từng chuyện, từng chuyện, đều phải thanh lý.”

12

Sau khi mọi việc đã gần như xử lý xong, Hoàng cô mẫu mới từ từ đi đến. Người tỏ vẻ nghiêm nghị, tỏ chút tiếc nuối đối với Diệp Yểu rồi không khách sáo sai người kéo bọn họ lui xuống.

Không rõ Diệp Yểu lấy đâu ra sức, vậy mà có thể vùng khỏi tay hai bà vú, lao đến níu lấy tay áo Tạ Lan, yếu ớt rưng rưng cầu xin: “Trí Viễn, chàng cứu ta… Lời chàng nói, Công chúa sẽ nghe.”

Trí Viễn, là biểu tự của Tạ Lan.

Quả nhiên hai người thân thiết không ít.

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận