Trong điều kiện bình thường, người chơi không thể tùy ý ra lệnh cho NPC làm điều này hay điều kia.
Thật ra, cũng hợp lý thôi.
Lúc này, một nam thanh niên khôi ngô chủ động xin chiến.
Triệu Hàm Yên, đang muốn lấy lại danh dự sau chuỗi ngày uất ức, tất nhiên không thể bỏ qua cơ hội này. Khi thấy đối phương chủ động khiêu chiến, nàng liền vui vẻ tán thành cả hai tay hai chân!
Và rồi...
Hiện tại mới xảy ra một màn như thế này.
Đối mặt với lời khiêu khích của thanh niên kia, trung niên Đao Khách chỉ lạnh lùng nhíu mày nói:
"Tiểu tử, tuổi còn nhỏ mà khẩu khí thật lớn đấy."
Thanh niên khôi ngô cười khẩy:
"Cả đời ta ghét nhất loại người già mà còn tỏ vẻ!"
Nói xong, hắn liền xông lên.
Trung niên Đao Khách không hề nao núng, thong thả vung đao, vạch ngang một đường!
Vù!
Lưỡi đao xé gió, âm thanh vang lên như gió bị xé toạc.
"Tốt!" – Khôi ngô thanh niên tránh được, còn cười ha hả.
Hai NPC bắt đầu quyết đấu.
Xung quanh, người chơi tụ tập xem đông nghịt.
"Trời má! Đây chính là thực lực của NPC sao? Quá mạnh!"
"Ngươi nhìn kìa! Mỗi nhát đao của trung niên kia đều phát ra tiếng nổ, chặt vào cây là cây đứt đôi luôn!"
"Không biết đến khi nào chúng ta mới mạnh như vậy?"
"Cảm giác như dù cùng cấp, tụi mình cũng không phải đối thủ của NPC!"
"Có cách nào chiêu mộ NPC không nhỉ?"
"Có NPC nữ nào chiêu mộ được không?"
"Có nha! Hôm trước ta thấy một nữ NPC xinh cực! Gương mặt đó... tư thế đó... chậc chậc..."
Không ai dám tới gần, bởi chỉ là dư âm trận chiến cũng đủ khiến người ta run sợ.
Ninh Tình Nguyệt thấp giọng hỏi:
"Ca, huynh nghĩ Đao Khách thắng nổi không?"
Cả hai huynh muội đều dõi mắt nhìn chằm chằm vào trận đấu.
Ninh Thiên Quân nhíu mày, không chắc chắn đáp:
"Có lẽ... có thể thắng."
Thật ra, hắn không muốn để NPC mà mình vất vả lắm mới chiêu mộ được lại đi tranh đấu vô ích như thế này. Vạn nhất có chuyện gì bất trắc thì đúng là lỗ to!
Nhưng mà, với tư cách người chơi, hắn căn bản không thể ra lệnh cho NPC, cũng không thể ngăn cản NPC làm việc hắn không muốn.
Nói trắng ra, trước mặt NPC, người chơi chẳng có chút trọng lượng gì cả.
Nếu NPC chịu tổ đội với ngươi, thì hoàn toàn là vì chỗ tốt! Không thì ai thèm quan tâm?
"Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì..." – Ninh Thiên Quân âm thầm cầu nguyện.
Lúc trước chưa từng chiêu mộ NPC, nên không rõ lắm quy tắc. Nhưng sau khi chiêu mộ, hắn đã hiểu rõ: nếu không có độ thiện cảm, NPC có thể rời đi bất cứ lúc nào!
Ngoài ra, tổ đội với NPC sẽ khiến:
Kinh nghiệm giết quái giảm xuống chỉ còn 1/10.
Dù NPC đánh quái gần chết, người chơi kết liễu vẫn không được gì hơn.
Không rơi vật phẩm khi tổ đội cùng NPC.
Nhiệm vụ cũng không tính!
Dù vậy, chỉ cần có thể nhanh chóng lên cấp, hắn vẫn thấy đáng!
Đúng lúc này...
"Phụt!"
Mọi ánh mắt đồng loạt nhìn về phía hai NPC đang giao chiến.
Trung niên Đao Khách cầm đao bị đánh bay ra ngoài, máu phun tung tóe giữa không trung. Ngực ông ta máu thịt be bét.
Cùng lúc đó, trong đầu Ninh Thiên Quân vang lên thông báo hệ thống:
[Đinh!] Cùng ngài tổ đội NPC "Đao Khách" đã bị trọng thương. Độ thiện cảm giảm về 0. Đội ngũ tự động giải tán.
"Cái gì?!" – Ninh Thiên Quân biến sắc, vội chạy tới.
NPC trung niên sau khi ngã xuống đất thì chỉ còn thoi thóp thở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/mat-the-toan-dan-thang-cap-ta-ve-toi-open-phia-truoc&chuong=22]
Khôi ngô thanh niên NPC thu chiêu, hờ hững nói:
"Ta cấp 10, ngươi cấp 9, lại còn đao pháp yếu như vậy. Tốt nhất về quê trồng trọt đi!"
"Phụt!"
Đao Khách trung niên phun máu lần nữa, rồi nhắm mắt, tắt thở.
[Đinh!] NPC ngài đã chiêu mộ đã tử vong. Uy tín giảm 100 điểm. Trong vòng 10 ngày:
Không thể chiêu mộ NPC.
Không thể nhận nhiệm vụ.
Không thể vào Tân Thủ Thôn.
Kinh nghiệm giết quái giảm 50%.
Tỉ lệ rơi đồ giảm 50%.
Sắc mặt Ninh Thiên Quân tái xanh!
"Cái con mẹ nó chứ!"
Hắn tốn cả mười mấy vạn mới chiêu mộ được NPC này, vậy mà...
Chết rồi là mất luôn. Không hồi sinh được!
Quan trọng hơn, cái chết đó kéo theo một loạt hình phạt nặng nề như thế!
Ninh Thiên Quân như muốn khóc!
Lúc này, bên kia, Triệu Hàm Yên bật cười khúc khích:
"Xem ra NPC của Thiên Quân ca ca không bằng NPC của ta nha. Hơn nữa, còn chết rồi nữa chứ~"
Lời nói âm dương quái khí này khiến cơ bắp toàn thân Ninh Thiên Quân căng lên.
Hắn chỉ muốn thoát game ngay lập tức, rồi đến gặp Triệu Hàm Yên ngoài đời mà đánh cho một trận!
Thật quá đáng!
Rõ ràng người gây chuyện là cô ta, vậy mà cuối cùng người chịu thiệt lại là mình?!
Trong hiện thực, đã bị nhà họ Triệu chèn ép còn chưa đủ, đến cả trong game cũng bị giẫm đạp dưới chân?!
Nhưng cơn giận đó... hắn chỉ có thể nuốt vào bụng.
Nhà họ Ninh yếu hơn nhà họ Triệu. Huống hồ xung đột lại xảy ra trong game, càng không thể viện lý do báo thù.
Gia tộc chắc chắn sẽ không can thiệp vì một chuyện như vậy.
"Triệu Hàm Yên... chuyện hôm nay, ta... ghi nhớ!" – Ninh Thiên Quân nghiến răng ken két.
Ninh Tình Nguyệt cũng giận dữ không kém, nhưng thấy ca ca lần đầu tức giận đến vậy, nàng hơi bối rối. Nàng vẫn chưa rõ chiêu mộ NPC rồi bị chết thì sẽ bị trừng phạt nặng đến mức nào.
Triệu Hàm Yên cười khanh khách:
"Đừng giận vậy chứ. Sau này chúng ta đều là người một nhà, gặp nhau hoài, đừng khiến không khí căng thẳng như thế~"
Cô ta còn chưa biết hậu quả nghiêm trọng của cái chết đó.
Ngay lúc ấy...
NPC khôi ngô quay sang nói với Triệu Hàm Yên:
"Chuyện này cũng phải cho ta một ít chỗ tốt chứ?"
Giọng điệu không hề khách khí.
Triệu Hàm Yên đang vui, cũng không để tâm:
"Yên tâm đi, nữ nhân đã chuẩn bị cho ngươi xong xuôi."
Khôi ngô thanh niên liếm môi, ánh mắt sáng rực nhìn nàng, cười toe toét:
"Thật ra... ngươi cũng không tệ. Nếu chịu bồi ta, ta sẽ toàn lực giúp ngươi luyện cấp. Ta biết các ngươi Bất Tử Tộc rất cần giết quái để lên cấp!"
Triệu Hàm Yên lập tức nhíu mày, giọng lạnh xuống vài phần:
"Đừng quá lòng tham. Nếu ngươi dám thất hứa, thì lời hứa ban đầu ngươi cũng đừng mơ có!"
Ngay khi lời vừa dứt, trong đầu nàng vang lên thông báo:
[Đinh!] Độ thiện cảm của NPC tổ đội giảm. Nếu về 0, sẽ tự động giải tán đội ngũ.
Nụ cười trên mặt nàng lập tức biến mất.
Cùng lúc đó...
Ninh Thiên Quân và Ninh Tình Nguyệt, vừa rồi còn thất vọng, nay lại bất ngờ bừng sáng đôi mắt!
"Huynh đệ! Ngươi tới rồi!"
Chỉ thấy phía dưới núi Hổ Sơn, một bóng người đội mũ choàng đang chậm rãi bước đến...
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận