Ngay lập tức, Thẩm Du tỏ ra bất bình thay tôi.
Cô ta lao vào phòng giáo viên, cãi nhau một trận long trời lở đất với Thẩm Thừa Vận.
Sau đó vừa khóc thút thít quay về, tôi lại còn an ủi cô ta cả buổi chiều.
Chắc lúc đó cô ta đang cười thầm trong bụng, nghĩ tôi đúng là một con ngốc chính hiệu.
Trong mắt mọi người, Thẩm Du luôn bất hòa với cha mình.
Cha cô ta thì tham lam, chỉ biết tư lợi, còn cô ta "gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn".
Chẳng qua lực cô ta có hạn, đấu sao lại thế lực của cha mà thôi.
Nhưng muốn hiểu một người, đừng nghe cô ta nói gì, hãy nhìn xem cuối cùng cô ta đạt được gì.
Nhà họ Thẩm có một người cha đóng vai phản diện, một người con đóng vai chính diện.
Cuối cùng, Thẩm Du vừa được tiếng lại vừa được miếng.
"Sắp thi đại học rồi, sao có thể như vậy được chứ?"
Thẩm Du từ bục giảng lao xuống, kéo tay tôi: "Đi, chúng ta đi tìm thầy chủ nhiệm!"
Tôi bình tĩnh giải nốt bài toán trên giấy nháp, lật sách tham khảo so đáp án.
Giống y hệt.
Tôi thầm thở phào, buông bút, rồi mới ngước mắt nhìn cô ta: "Bạn học Thẩm Du, cậu đang kỳ thị Trình Dã, hay là cậu xem thường tất cả những học sinh học kém vậy?"
3
Thẩm Du học hành rất ổn định,
Lúc nào cũng đứng hạng ba toàn khối.
Lớp này, hầu như ai cũng học kém hơn cô ta.
Câu tôi vừa nói ra, cả lớp lập tức nhìn cô ta bằng ánh mắt không mấy thiện cảm.
Đến cả Trình Dã đang ngủ gục cũng hơi động động tai.
Thẩm Du trợn to mắt, bàn tay đang nắm tay tôi bỗng trượt xuống, mất hết sức lực.
“Tớ… tớ không có ý đó…”
Tôi cười.
Kiếp trước, tôi tin lời Thẩm Du, ngây thơ chạy đi tìm thầy chủ nhiệm.
Kết quả là thầy chủ nhiệm đứng trước toàn bộ lớp nói y hệt câu này với tôi.
Sau đó, tôi trở thành đối tượng bị cô lập, chẳng ai muốn chơi cùng.
Thậm chí, có mấy nữ sinh thích Trình Dã còn chặn tôi trong nhà vệ sinh đánh một trận.
Còn bây giờ?
Tôi chỉ trả lại y nguyên câu nói đó cho con gái của hắn mà thôi.
“Tránh đường nào, bạn học gương mẫu.”
Cán sự học tập phát bài kiểm tra, thô bạo húc vai Thẩm Du một cái.
Thẩm Du loạng choạng lùi về sau, mặt cắt không còn giọt máu.
"Ồ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/s-gi-p-ch-m-ng&chuong=2]
Nếu cậu không có ý đó, vậy cậu đi kèm cặp Trình Dã đi?"
"Sao có thể như vậy được?!"
Thẩm Du vội vàng cao giọng phản đối, giọng the thé chói tai vô cùng.
Nói xong mới nhận ra có gì đó không ổn, cô ta mấp máy môi, nhưng lại chẳng biết phải tiếp lời thế nào.
Tôi vỗ nhẹ vai cô ta, giọng nói đầy ý vị sâu xa: "Mình biết mà, cậu luôn là người tốt bụng nhất. Vừa rồi chắc chắn cậu không cố ý đâu, đúng chứ?"
Thẩm Du nhìn tôi, ánh mắt lóe lên chút biết ơn.
Nhưng chưa kịp mở miệng, tôi đã gọn gàng thu dọn sách vở, nhét hết vào cặp cô ta, rồi đưa qua.
"Nếu cậu muốn giúp Trình Dã, vậy mau nhường chỗ cho cậu ấy đi."
Không ngờ tôi sẽ nói vậy, Thẩm Du tròn mắt, đứng ngây tại chỗ.
Trong tay vẫn còn ôm chặt cái cặp tôi vừa đưa.
Vị trí của tôi và cô ta hiện tại nằm giữa dãy thứ ba, chính giữa lớp, chính là chỗ ngồi đẹp nhất.
Trong khi đó, Trình Dã lại cố tình chọn ngồi góc áp chót gần cửa sổ, cứ như muốn tuyên bố với cả thế giới rằng “chỗ này là lãnh thổ của đại ca” vậy.
Thẩm Du bấu chặt móng tay vào lòng bàn tay, đôi mắt dần ngấn đỏ.
Chỉ một giây nữa thôi, có lẽ cô ta sẽ khóc lóc thảm thiết.
Nhưng tôi đã nhanh tay cắt ngang phép thuật của cô ta: “Ủa Thẩm Du, sao cậu lại khóc rồi? Chỉ là nhường chỗ cho bạn học Trình Dã thôi mà, sao cậu lại thấy ấm ức đến vậy?”
4
Nghe tôi nói xong, ánh mắt của cả lớp lại đổ dồn về phía Thẩm Du, sắc bén đến mức khiến cô ta không dám ngẩng đầu lên.
Sau hai lần bị đẩy vào thế khó, Thẩm Du biết mình không còn đường cãi, đành cúi đầu lau nước mắt.
"Sao có thể chứ? Không có chuyện đó đâu."
Cô ta chủ động nhường chỗ cho Trình Dã, Trình Dã cũng ngoan ngoãn đồng ý.
Kiếp trước, Trình Dã nhất quyết không chịu đổi chỗ.
Cuối cùng, chỉ có tôi phải dọn đồ qua ngồi cạnh cậu ta.
Chỗ của cậu ta vừa khuất vừa xa, lại còn nằm trong góc chết của camera giám sát.
Cậu ta hết viết giấy chọc ghẹo, lại đá chân tôi dưới bàn, không cho tôi yên ổn học hành.
Tôi phản ánh với giáo viên, nhưng không có bằng chứng, cũng chẳng ai tin lời tôi.
Nhưng lần này thì khác.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận