"Hoàng hậu giao phượng ấn cho ta bảo quản, chính là để một ngày kia giao lại cho công chúa."
"Bao năm nay ta phiêu bạt khắp nơi, chịu đủ khổ cực, chính là để tìm được công chúa thực sự, trả lại phượng ấn."
"Ta nói dối thì được gì chứ?"
Phụ nhân ấy ung dung ứng đáp, khiến Chu Đường Thanh á khẩu không lời.
Trong cung có văn thư xác thực ấn tiền triều, người bên Thượng Cung Cục đến xác nhận: đó quả là thật.
Ta và Chu Đường Thanh đều không muốn danh phận của đối phương.
Một người ẩn nhẫn nhiều năm, chỉ muốn điều tra rõ sự thật cho cha nương; một người nhẫn nhịn phục thù, trong lòng chỉ mơ phục quốc.
Kết quả cuối cùng, lại trở thành kẻ địch của nhau.
【Má ơi drama chất chồng, tác giả bị gì kích thích à?】
【Tui cũng thấy vậy, kiểu này là không ai được vui luôn, chẳng lẽ tất cả cùng BE?】
【Nhưng mà nghĩ lại, nữ chính và nam chính không còn ở hai phe đối lập nữa, vẫn còn hi vọng HE chứ. Có điều Tạ Lương với Khương Lê thì… khó nói quá…】
32
Ta ngất xỉu ngay trong đại điện, lúc tỉnh lại đã thấy Tạ Lương đang ngồi bên giường canh ta.
Không biết hắn đã ở đó bao lâu, trong mắt toàn là tia máu đỏ.
“Chàng đã ở bên ta rất lâu rồi à?”
“Cũng không lâu lắm.”
Thấy ta tỉnh lại, Tạ Lương khẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Con đâu rồi?”
Ta vội đưa tay che lấy bụng, may mắn thay, con vẫn còn.
“Cả hai mẹ con đều không sao.”
Hắn giúp ta vuốt lại vài sợi tóc loà xoà bên thái dương, rồi nhẹ nhàng đỡ ta ngồi dậy.
“Nàng muốn khóc thì cứ khóc đi.”
“Ta cũng muốn khóc, chỉ là không biết nên khóc hay nên giận.”
“Còn để chàng đi điều tra chuyện của tiền triều nữa…”
“Nếu chuyện đó khiến nàng phiền lòng, ta sẽ không tra nữa.”
Tạ Lương dịu dàng an ủi: “Dù sao cũng chỉ là chuyện xưa cũ.”
“Bệ hạ một lòng muốn trừ khử những thần tử có dị tâm của tiền triều, mà giờ ta cũng là người của tiền triều rồi.”
“Phụ hoàng nhất định sẽ giữ nàng lại để thể hiện lòng khoan dung.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-nh-gi-c-m-ng-uy-n-ng&chuong=18]
Giờ nàng đã gả cho ta, còn điều gì không yên lòng nữa?”
“Những thần tử tiền triều dây mơ rễ má, chàng tuyệt đối đừng để bản thân cũng bị cuốn vào.”
Ta dặn dò Tạ Lương.
“Ta vốn chẳng nhận được ân huệ gì từ tiền triều, bỗng dưng trở thành công chúa, cảm giác thật giả tạo.”
“Ta chỉ mong đứa bé bình an ra đời, còn ta và chàng sống một đời êm ấm.”
“Được.” Tạ Lương đáp dứt khoát.
33
Đến khi Thái tử phái người bao vây vương phủ, ta mới biết Tạ Lương đã nuốt lời.
“Lương vương câu kết với tàn dư tiền triều, có ý mưu phản. Bổn cung phụng chỉ điều tra, từ hôm nay trở đi, người trong phủ Lương vương không được bước ra khỏi phủ nửa bước cho đến khi sự việc được làm rõ.”
Ánh mắt Thái tử rơi lên người ta: “Về phần Lương vương phi, phụ hoàng thương nhớ nàng, đặc cách đưa nàng vào cung dưỡng thai.”
“Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Ta nhìn Tạ Lương không thể tin nổi, còn hắn thì né tránh ánh mắt ta.
“Rõ ràng chàng đã hứa với ta…”
Nước mắt rơi xuống, cho đến khi ta chẳng còn thấy rõ bóng hình hắn nữa.
“A Hồ, ta chỉ không muốn nàng và con phải chịu thiệt thòi như vậy…”
Tạ Lương đưa tay ra, nhưng ta đã lùi lại.
“Sự thật chưa sáng tỏ, hoàng huynh cũng đừng quá vội vàng kết luận.”
Tạ Lương vẫn cố giữ vững lập trường.
“Có tội hay không, bổn cung tự khắc sẽ điều tra rõ ràng. Tàn dư tiền triều đã bị nhốt ở Hình bộ, đoán xem chúng sẽ mất bao lâu để khai ra?”
“Dù gì thì dùng hình cũng sẽ có lời khai thôi.”
Thái tử cười: “Thất lang yên tâm, ta sẽ thay đệ chăm sóc tốt cho Vương phi.”
Dứt lời, hắn ta ra hiệu cho binh sĩ áp giải ta đi.
Tạ Lương muốn bước tới, nhưng bị lưỡi kiếm chặn lại.
Ta thu ánh mắt về, trái tim nguội lạnh, lặng lẽ theo Thái tử rời khỏi vương phủ.
Trong đầu ta vang lên những lời thì thầm ồn ào đến mức nhức đầu:
【Trời má, đúng là nam chính hưởng lợi, tác giả cố tình viết cho couple phụ chết chắc luôn…】
【Ngược đến nhức đầu luôn, nghỉ xem đây…】
【Cảm giác vụ lật tẩy thân phận nữ chính – nữ phụ là do Thái tử sắp đặt, vừa diệt xong tàn dư tiền triều và nam phụ, lại kéo được nữ chính về phe mình.】
…
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận