Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TỈNH GIẤC MỘNG UYÊN ƯƠNG

Chương 9

Ngày cập nhật : 2025-08-18 00:35:00
15
Lo Tạ Lương sẽ làm chuyện ngốc nghếch, ta quyết định đi theo.
Ai ngờ hắn chỉ ra sân đánh mã cầu cùng Thái tử và đám người Chu Đường Thanh mà thôi.
Khiến ta lo lắng vô ích một phen.
Đang định lặng lẽ chuồn đi thì nghe thấy Chu Đường Thanh nói: “Lương vương điện hạ vừa ra sân, bên Thái tử điện hạ chỉ còn lại một nữ quyến là ta, thật chẳng công bằng.”
“Ta không nên làm liên lụy Thái tử điện hạ thì hơn.”
Đưa mắt nhìn quanh, đúng là đội Tạ Lương toàn nam nhân, lại phần lớn là võ tướng.
Thái tử vốn đã yếu thế, giờ còn thêm Chu Đường Thanh, đúng là chẳng có cửa thắng.
“Không sao, công chúa cứ ở lại là được.”
Thái tử lên tiếng.
Thật ra có Chu Đường Thanh ở đây cũng tốt, thua rồi có thể bảo Tạ Lương thắng không vẻ vang.
Nếu Chu Đường Thanh không tham gia, thua cuộc sẽ bị coi là năng lực kém.
Thái tử vốn sĩ diện, đương nhiên đã tính đến điều đó.
Chỉ tiếc Chu Đường Thanh lại không hiểu.
“Vậy thì có gì khó?”
“Ta đổi một người là được rồi.”
“Hay để Quận chúa Lâm An vào đi?”
Tất cả ánh mắt đều theo câu nói của Tạ Lương đổ dồn về phía ta.
“Quận chúa mới trật chân, sao mà cưỡi ngựa?”
“Lương vương đúng là xuất thân từ quân ngũ, chẳng biết thương hương tiếc ngọc.”
Ngay cả Hoàng thượng cũng thấy hắn hơi quá: “Thất lang, chân của Lâm An không tiện.”
“Tâu phụ hoàng, nhi thần định cho Quận chúa cưỡi ngựa chung với nhi thần.”
“Nhi thần vừa có thể bảo vệ Quận chúa, lại vừa nhường nhịn được hoàng huynh.”
Tạ Lương nhướn mày, cử chỉ ung dung, giọng điệu đầy tự tin.
“Nếu vậy thì ngươi cứ đưa Lâm An đi chơi đi.”
Hoàng thượng vốn thích đánh mã cầu, thấy hứng thú như vậy đương nhiên không phản đối.
“Người đâu, lấy viên dạ minh châu trong khố phòng ra, ban thưởng cho đội thắng cuộc.”
16
“Đang yên đang lành, sao lại lôi ta vào đây?”
Ta đứng bên ngựa, chẳng có chút hứng thú nào muốn trèo lên.
“Đã nói là báo thù cho nàng, tất nhiên phải để nàng đến gần mà xem cho rõ.”
Tạ Lương vòng tay ôm eo ta, trực tiếp bế ta lên ngựa.
“Đừng có lát nữa lại quăng ta xuống đó.”
“Ta khi nào từng để nàng mạo hiểm?”
Giọng cười khe khẽ vang lên bên tai, kèm theo hơi thở nóng hổi, ngứa ngáy đến tận tim.
Tạ Lương một tay giữ dây cương bảo vệ vòng eo ta, một tay cầm gậy, theo hiệu lệnh bắt đầu trận đấu, liền giục ngựa lao lên, vung gậy đánh bóng.
Gió rít bên tai, quả cầu lăn qua lại giữa các vó ngựa.
Tạ Lương điều khiển ngựa cực kỳ phóng túng, nhìn mà tim muốn rớt ra ngoài.
Nhiều lần ta không nhịn được, đưa tay định níu dây cương…
Kết quả chỉ toàn nắm trúng tay hắn.
“A Hồ, đừng sợ.”
“Sao ngài cứ gọi nhũ danh của ta hoài vậy?”
“Thuận miệng. Cả ngày cứ 'quận chúa’ ‘quận chúa', nghe nghẹn cả họng.”
…Có gì mà nghẹn họng chứ?
Vừa nói, quả cầu đã từ tay đội Thái tử quay trở về gậy của Tạ Lương.
Thái tử thúc ngựa lên cướp bóng, nhưng Tạ Lương ra tay trước, quất thẳng quả cầu bay đi.
Khi rút gậy về, không lệch một li đánh trúng chân trước ngựa của Thái tử.
Ngựa đau dựng vó lên trời, khiến Thái tử rơi bịch xuống đất.
Những người khác vội kéo chặt dây cương, sợ ngựa đạp trúng Thái tử.
Trên sân bụi bay mù mịt, đến khi Thái tử đứng dậy thì toàn thân đã lấm lem bụi đất.
May mà vẫn đứng được, không bị thương nặng.
Thái tử vốn nổi tiếng là phong độ đoan trang, từ trước đến nay chưa từng chật vật thế này.
Với người tự trọng như Thái tử, thà bị thương còn hơn mất mặt kiểu này.
Lúc mọi người còn đang ngỡ ngàng, đã thấy quả cầu Tạ Lương đánh đi khi nãy ghi điểm rồi.
“Trận chưa kết thúc, tiếp tục đi.”
Thái tử mất mặt thế, đương nhiên không chịu dừng lại.
“Thôi đủ rồi, đến đây là được.”
Hoàng hậu lên tiếng ngăn lại, e rằng không muốn để Thái tử bị thương lần nữa.
“Trẫm không sao.”
“Điện hạ vừa ngã ngựa, vẫn nên để Thái y kiểm tra trước đã.”
Chu Đường Thanh khuyên nhủ.
“Là nhi thần kém cỏi, khiến hoàng huynh ngã ngựa.”
Tạ Lương nhận lỗi, nhưng đến cả xuống ngựa cũng không, cứ như đang cố ý khiêu khích.
Cảnh đó khiến trong mắt hoàng hậu và Thái tử càng thêm phẫn nộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-nh-gi-c-m-ng-uy-n-ng&chuong=9]

Bình Luận

0 Thảo luận