Bạn gái của anh trai muốn ép nhà tôi đổi hôn sự.
Đến ngày cưới, cô ta ngồi lì trong xe hoa không chịu xuống.
Lấy đó làm điều kiện, bắt buộc tôi phải đồng ý gả vào nhà mẹ đẻ của cô ta.
Bố mẹ tôi dứt khoát từ chối, vậy mà cô ta lại kinh ngạc chất vấn: “Một đứa con nuôi thôi, chẳng lẽ còn quan trọng hơn cả con dâu ruột thịt này sao?”
Tôi và bố mẹ nhìn nhau sững sờ.
Từ khi nào… tôi lại trở thành con nuôi trong nhà?
1
“Nguyệt Nguyệt, chị dâu em lại gây chuyện nữa rồi. Em mau đi xem đi!”
Hôm nay là ngày cưới của anh trai tôi.
Tôi bận đến mức chân không chạm đất, vừa mới ngồi xuống thở một hơi đã lại bị cắt ngang.
Không nhịn được mà oán thán: “Cô ta lại làm sao nữa?”
Lần đầu tiên tôi gặp Từ Bội cũng chẳng mấy vui vẻ.
Hôm đó là tiệc đón gió cho một người quen.
Tôi uống hơi nhiều, vô tình ngã vào lòng anh trai.
Khi đứng dậy, cúc áo trên người anh ta lại móc vào tóc tôi.
Khó khăn lắm mới gỡ ra được, còn chưa kịp đứng vững đã thấy một người phụ nữ như cơn gió lao đến, hất tôi ra.
Ngay sau đó, một cái tát nện thẳng vào mặt tôi: “Đồ hạ tiện!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ch-d-u-mu-n-i-h-n-s&chuong=1]
Đàn ông của tao mà mày cũng dám quyến rũ!"
“Tao phải đánh ch.ết con tiểu tam đê tiện này!”
Cái tát khiến tôi hoa mắt chóng mặt, men rượu cũng tan sạch.
Người phụ nữ ấy túm chặt lấy vạt áo tôi, vừa chửi rủa vừa giơ tay định đánh tiếp.
Cơn giận của tôi bùng lên dữ dội.
Dựa vào chiều cao nhỉnh hơn cô ta, tôi lập tức dùng một tay chế ngự.
Tôi còn định đánh trả thì đã bị anh trai chặn lại: “Nguyệt Nguyệt, dừng tay! Đây là hiểu lầm thôi!”
Thì ra, một người bạn của Từ Bội trông thấy tôi bước xuống từ xe của anh trai liền cho rằng tôi là tiểu tam mà anh ta giấu giếm.
Vì thế, Từ Bội mới tức giận lao đến bắt gian.
“Em gái nhà nào mà lại không biết xấu hổ, cứ thích ngả vào lòng anh trai mình thế hả?"
“Chị dâu như mẹ, cái tát này cũng là vì muốn tốt cho cô thôi.”
Từ Bội vừa châm chọc vừa giáo huấn tôi, hoàn toàn không thấy bản thân có gì sai.
Cuối cùng vẫn là anh trai không ngừng xin lỗi, tôi mới miễn cưỡng nén giận, nể mặt anh ta mà bỏ qua.
Nhưng trong lòng, với vị “chuẩn chị dâu” này, tôi đã để bụng từ lâu.
…
Đi thêm vài bước, tôi đã đại khái hiểu tình hình.
Lúc này, Từ Bội ngồi im trong xe hoa không chịu xuống, ép buộc nhà tôi phải chấp nhận điều kiện của cô ta.
“Chỉ có một điều kiện này thôi. Chỉ cần đồng ý, em sẽ xuống xe ngay.”
Từ xa đã nghe thấy giọng the thé của Từ Bội.
Quanh xe hoa có không ít người vây xem.
Bố mẹ tôi đứng cách đó không xa, sắc mặt đầy khó chịu.
Anh trai tôi thì bám lấy cửa xe, vẻ mặt giằng xé.
Tôi đi đến, trước tiên bảo người ta giải tán đám đông, rồi mỉm cười phá vỡ bầu không khí nặng nề: “Anh, sao mọi người lại đứng chặn ở cửa vậy?”
Anh trai như trút được gánh nặng, vội kéo tôi đến trước xe: “Bội Bội, Nguyệt Nguyệt tới rồi. Bây giờ em có thể nói rõ điều kiện của mình chưa?”
Ánh mắt Từ Bội dừng lại trên người tôi, thấp thoáng vẻ khinh thường.
Cô ta hất cằm nói: “Em cũng không vòng vo. Em trai em để mắt đến Nguyệt Nguyệt rồi."
“Chỉ cần Nguyệt Nguyệt đồng ý gả cho em trai em, hôn lễ của chúng ta sẽ tiếp tục."
“Em trai em tốt nghiệp đại học trong nước, so với cái trường rởm Nguyệt Nguyệt học ở nước ngoài thì mạnh hơn nhiều."
“Nó còn được cả đám người trong trường theo đuổi. Nguyệt Nguyệt lấy được nó, đó là phúc khí của cô ta.”
Vài câu nói ngông cuồng khiến tôi sững sờ.
Chưa nói đến chuyện trường đại học tôi học thuộc top 10 QS (*), vượt xa tấm bằng đại học bình thường của em trai cô ta.
(* QS ở đây thường chỉ đến QS World University Rankings – bảng xếp hạng đại học toàn cầu do tổ chức Quacquarelli Symonds ở Anh công bố hằng năm. Đây là một trong 3 bảng xếp hạng đại học uy tín nhất thế giới cùng với Times Higher Education và ARWU/Shanghai Ranking.)
Chỉ riêng việc em trai cô ta sau khi tốt nghiệp chỉ biết ăn bám ở nhà cũng đã là một trời một vực.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận