3
Sau buổi tiệc sinh nhật.
Từ Bội vẫn chần chừ không chịu về, còn chớp lấy cơ hội chạy đến trước mặt bố tôi: “Chú à, Nguyệt Nguyệt dù sao cũng là con gái, sớm muộn gì cũng phải gả đi. Chú cho em ấy 10% cổ phần công ty chẳng phải là phí công sao?”
Câu nói này của Từ Bội chẳng khác nào một tiếng sét đánh ngang tai, khiến cả nhà tôi đồng loạt sực tỉnh.
Tôi và bố mẹ đưa mắt nhìn nhau, nhưng không ai lên tiếng.
Sinh nhật 20 tuổi của anh trai, bố mẹ cũng tặng 10% cổ phần công ty. Đến lượt tôi, đương nhiên cũng vậy.
Ấy thế mà một kẻ còn chưa chính thức bước chân vào cửa như Từ Bội đã vội vàng lo chuyện trong nhà tôi. Thật sự quá lố.
Thấy mọi người im lặng, Từ Bội lại tưởng mình được đồng tình.
Cô ta lập tức lấn tới, quay sang “dạy dỗ” tôi: “Nguyệt Nguyệt cũng sai rồi. Con gái thì sao có thể tranh giành tài sản với con trai trong nhà? Chú nói cho em cũng chỉ là khách sáo thôi. Làm người phải biết thân biết phận của mình! Cổ phần công ty, nếu cho, thì cũng phải cho chị và anh An mới đúng. Bọn chị mới là chủ nhân chân chính của nhà họ Trình này!”
Những lời này của Từ Bội thẳng thừng, chẳng buồn giữ chút mặt mũi nào cho tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/ch-d-u-mu-n-i-h-n-s&chuong=3]
Chỉ còn thiếu nước chỉ thẳng vào mặt mà mắng: “Đồ con gái gả đi là bát nước hắt đi, không xứng có được thứ gì của nhà họ Trình.”
Tôi còn chưa kịp mở miệng thì bố tôi đã không chịu nổi nữa.
Ông gầm lên với anh tôi: “Mày nhìn xem, mày đã rước cái thứ gì về nhà thế hả! Tao còn chưa ch.ết đâu! Dám mơ tưởng đến tài sản của tao! Tài sản tao làm ra, tao muốn cho ai thì cho!”
Mấy câu này chẳng khác nào cái tát giáng thẳng vào mặt Từ Bội. Không chỉ bộc lộ sự chán ghét, mà còn khép cô ta vào tội bất hiếu.
Sắc mặt Từ Bội lập tức trắng bệch. Đặc biệt là khi bố tôi chỉ thẳng ra cửa, bảo anh tôi dắt cô ta cút đi.
Cô ta hoảng hốt, còn tưởng bố tôi định đuổi cả anh trai tôi ra khỏi nhà.
“Phịch” một tiếng, cô ta quỳ ngay xuống, kéo theo cả anh tôi cùng quỳ trước mặt bố: “Chú, xin chú bớt giận. Con cũng chỉ nhất thời hồ đồ mới ăn nói bậy bạ. Hay là chú cứ đánh con và Trình An một trận cũng được, miễn là chú nguôi giận.”
Cô ta vừa khóc vừa cầu xin, khiến bố tôi thoáng ngẩn người, cơn giận cũng vơi đi ít nhiều.
Nói gì thì nói, Từ Bội cũng biết co biết duỗi.
Nhìn ánh mắt cầu khẩn, lặng lẽ của anh trai, tôi cuối cùng vẫn mềm lòng. Tiến lên khuyên nhủ: “Bố, chị dâu cũng chỉ lỡ lời thôi. Bố tha cho chị và anh lần này đi.”
Dưới lời khuyên lặp đi lặp lại của tôi, bố tôi nể mặt tôi mà chọn tha thứ. Chuyện này tạm coi như bỏ qua.
Nhưng sau đó, tôi vô tình nghe thấy mẹ thì thầm với bố: “Cách của ông quả thật cao tay. Diễn một màn đứng ra bênh vực Nguyệt Nguyệt, vừa cho con dâu tương lai một lời cảnh cáo, vừa hàn gắn được tình cảm anh em của bọn nó.”
Mẹ khẽ thở dài: “Từ lần Nguyệt Nguyệt bị tát hôm đó, con bé với Tiểu An xa cách hẳn.”
Bố tôi xoa trán, chậm rãi nói: “Hôn sự sau này của Nguyệt Nguyệt, nhất định phải có lợi cho Trình thị. Nếu bây giờ nó đã oán hận Tiểu An, quay lưng lại với anh trai thì chẳng có lợi gì cho Trình thị cả.”
Mẹ gật đầu, ngập ngừng nói: “Vậy chuyện di chúc, hay là tạm hoãn đã? Giờ tuy hai đứa nó đã hòa thuận, nhưng nếu bây giờ ông công bố di chúc, em sợ Nguyệt Nguyệt lại suy nghĩ lung tung.”
Bố tôi im lặng hồi lâu, cuối cùng mới thốt ra: “Tạm hoãn đi.”
Tôi khẽ thở phào, lặng lẽ rời khỏi đó.
May mà, vẫn còn kịp.
4
Sau buổi tiệc sinh nhật, Từ Bội ngoan ngoãn được một thời gian.
Một tháng sau, hôn lễ của cô ta và anh tôi vẫn cử hành đúng như dự định.
Tôi không ngờ cô ta lại chọn đúng ngày đại hỉ hôm nay để giở trò.
Ngẩn người một lát, tôi bất đắc dĩ hỏi Từ Bội: “Chị dâu, chị nghe mấy lời đồn nhảm đó từ đâu ra?”
Từ Bội mặt căng cứng, tức giận đáp: “Cô và bạn cô nói chuyện, hôm đó tôi đều nghe hết rồi!”
Tôi bất giác khẽ cười khổ: “Đó chỉ là bạn tôi đùa thôi. Cô ấy đọc tiểu thuyết ngôn tình nhiều quá, nói vớ vẩn ấy mà.”
Lời tôi chẳng hề làm Từ Bội lay chuyển. Cô ta trừng mắt nhìn tôi, cười nhạt: “Thế thì tôi mặc kệ. Hôm nay hoặc cô đồng ý đổi hôn sự, hoặc cô và anh cô phải đi làm giám định quan hệ anh em.”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận