3
Thì ra, một người đàn ông khi đã thành công rồi sẽ cho rằng mọi tình yêu và ánh hào quang anh ta nhận được đều là chuyện đương nhiên. Anh ta sẽ tận hưởng đến mức tối đa mà chẳng cần quan tâm đến cảm xúc của người bên cạnh.
Tôi âm thầm suy nghĩ trong lòng, Trình Mặc là đang ngạo mạn hay thực sự đã yêu Lâm Tiểu Kiệt rồi?
Dù là lý do nào… cũng đều khiến tôi cảm thấy mình đúng là mù quáng.
Đây chính là người đàn ông mà tôi đã đồng hành suốt mười năm, một lòng một dạ, dốc hết tâm sức nâng đỡ để anh ta có được thành công hôm nay sao?
Tôi cười khẩy đầy giễu cợt. Trình Mặc tức giận ném một cái gối về phía tôi.
“Không thể nói lý!”
Anh ta ôm chăn gối từ phòng ngủ ra, chuyển sang phòng làm việc để ngủ.
Tôi nhắn tin cho Lục Tấn:
【Đàn anh, lần trước anh nói đề tài nghiên cứu của anh vẫn còn thiếu người à?】
Lục Tấn: 【Đúng.】
【Anh thấy em có phù hợp không?】
Lục Tấn: 【Em định đến Anh sao?】
【Vâng.】
【Anh nghe nói… em sắp kết hôn?】
【Đúng vậy.】
Lục Tấn im lặng một lúc, rồi nhắn lại:
【Khi nào sang thì nói anh một tiếng, anh đặt vé máy bay cho em.】
【Vâng.】
4
Lục Tấn vẫn là người hiểu tôi nhất. Rất nhiều chuyện tôi không nói ra, nhưng anh dường như đều đã đoán được.
Tôi chưa rời khỏi Thượng Hải ngay, vì tôi vẫn còn việc phải làm.
Ngày hôm sau, Trình Mặc đến tham dự hội thảo học thuật như thường lệ. Lúc ra khỏi nhà, anh ta lạnh mặt, không nhìn tôi lấy một lần, coi tôi như không khí. Tôi nhìn anh ta xuống lầu. Dưới đó, Lâm Tiểu Kiệt đã lái xe đến đợi sẵn, Trình Mặc lên xe cô ta.
Tôi cũng rời khỏi nhà, đến tìm thầy hướng dẫn của mình - thầy Lâm Sâm, để nộp đơn xin rút khỏi dự án nghiên cứu.
Sắc mặt thầy Lâm lập tức thay đổi: “Chuyện này… Trình Mặc biết chưa?”
Tôi lắc đầu: “Thầy, xin đừng cho anh ấy biết.”
Thầy Lâm hỏi: “Quyết định này của em, không thể thay đổi sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/em-l-ki-p-n-n-c-a-anh&chuong=2]
Em cũng biết, dự án này thành hình là nhờ vào sự hỗ trợ từ tập đoàn dược của ba em. Nếu em rút, ba em còn tiếp tục đầu tư không?”
“Tất cả hỗ trợ từ phía ba em sẽ ngừng lại.”
“Dự án đã giành được giải thưởng lớn rồi, bây giờ dừng lại thì đáng tiếc quá.”
“Không đáng tiếc đâu thầy. Sẽ có những đề tài nghiên cứu tốt hơn. Dự án của anh ấy thật ra cũng chỉ tầm thường thôi, người ngoài nhìn vào không biết, nhưng thầy là người hiểu rõ mà.”
Thầy Lâm thở dài sâu kín: “Là vì chuyện hôm đó, cậu ta tỏ tình với Lâm Tiểu Kiệt ngay trên sân khấu sao?”
Tôi cúi đầu, không trả lời.
Thầy Lâm đập bàn đầy tiếc nuối: “Cái thằng Trình Mặc này đúng là hồ đồ! Thầy phải đi nói chuyện với nó mới được!”
“Thầy à, em mong chuyện em rời khỏi viện nghiên cứu có thể được giữ bí mật một thời gian. Còn chuyện giữa em và Trình Mặc, xin để bọn em tự giải quyết.”
Thầy Lâm: “Nhưng mà...”
“Thầy cũng sẽ có những dự án tốt hơn, cũng nên thay đổi đội ngũ rồi. Việc gì phải nâng đỡ một người vô phương cứu vớt? Chỉ cần thầy có dự án chất lượng, ba em chắc chắn vẫn sẽ tiếp tục hỗ trợ.”
Ánh mắt thầy Lâm bỗng sáng lên: “Thầy hiểu rồi. Trinh Trinh, em là một cô gái tốt. Đừng để bản thân bị hao mòn vì thứ tình cảm không xứng đáng. Mọi quyết định của em, thầy đều ủng hộ.”
“Cảm ơn thầy.”
5
Trên đường về nhà, tôi tiện ghé qua phòng thí nghiệm của Trình Mặc.
Anh ta mặc một chiếc áo blouse trắng nhưng không hề làm việc. Lâm Tiểu Kiệt đang mở một đoạn video trong điện thoại cho anh ta xem, cả hai cùng dựa vào giá đựng thí nghiệm, phấn khích vô cùng.
“Anh Trình, anh xem nè, lúc anh đứng trên sân khấu trông vừa anh tuấn vừa phong độ! Thật khiến người ta rung động đó nha!”
Ánh mắt của Trình Mặc bất giác rơi xuống phần dưới cổ của Lâm Tiểu Kiệt. Cô ta mặc một chiếc váy dài cổ chữ V, phần V xẻ rất sâu, lộ ra một vùng da thịt trắng trẻo… Lâm Tiểu Kiệt đột nhiên ngẩng đầu nhìn Trình Mặc, bắt gặp ánh mắt anh ta đang dán chặt vào mình thì lập tức đỏ mặt.
Lâm Tiểu Kiệt bật cười: “Anh Trình, anh thật sự định kết hôn sao?”
Sắc mặt Trình Mặc nghiêm lại một chút: “Ừ.”
Ánh mắt Lâm Tiểu Kiệt lập tức ngân ngấn nước: “Anh Trình, nếu anh kết hôn với chị Trinh Trinh, em thật sự sẽ buồn chết mất. Anh có thực sự yêu chị ấy không?”
“Yêu à?”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận