Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

EM LÀ KIẾP NẠN CỦA ANH

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-09-15 23:56:35
Thầy Lâm Sâm nói rằng Trình Mặc đã thay tôi gửi đơn xin rút khỏi dự án nghiên cứu, đồng thời cũng gửi đơn xin chính thức thay mặt tôi.
Anh ta còn đề nghị đưa Lâm Tiểu Kiệt vào thay tôi, tiếp tục vị trí mà tôi từng đảm nhiệm.
Nói thật thì, chiêu này của Trình Mặc chơi quá khéo.
Tôi rút khỏi dự án, trở thành vợ của anh ta, từ đó về sau chỉ có thể ở nhà chờ đợi trong vô vọng, mong mỏi một chút tình yêu của anh ta.
Còn anh ta thì vừa làm sự nghiệp với người phụ nữ mình thích, vừa công khai ân ái, suốt ngày dính lấy nhau.
Quả là một “kế hoạch hoàn hảo.”
Ba ngày trước lễ cưới, Trình Mặc cuối cùng cũng nhớ ra phải quay về. Nhưng anh ta loay hoay mở cửa cả buổi mà không được, nhìn kỹ mới phát hiện ổ khóa đã bị thay.
Anh ta liền gọi điện cho tôi: “Lý Trinh, ý em là gì? Đổi khóa rồi à?”
“Trình Mặc, anh không biết quy tắc ở đây à?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/em-l-ki-p-n-n-c-a-anh&chuong=5]

Trước lễ cưới ba ngày, cô dâu chú rể không được gặp mặt.”
“Có quy tắc đó à?” Trình Mặc ngẫm nghĩ một lúc, rồi như thở phào nhẹ nhõm: “Hình như đúng là có thật. Nhưng em cũng không cần thiết phải đổi cả khóa nhà chứ?”
“Không sao đâu, Trình Mặc. Mấy hôm nay anh chịu khó ở khách sạn hay ký túc xá của viện nghiên cứu đi nhé. Em cũng về nhà mấy hôm. Hôm cưới gặp lại.”
Trình Mặc dường như cảm thấy có điều gì đó không ổn: “Nhưng Trinh Trinh, anh thấy hình như lâu rồi không gặp em, anh nhớ em quá.”
“Em cũng nhớ anh.”
Anh ta ngừng một chút rồi nói tiếp: “Em chuẩn bị đến đâu rồi? Nhà có trang trí lại không? Anh muốn vào xem một chút có được không?”
“Không được, em muốn dành cho anh một bất ngờ trong ngày cưới cơ.”
Trình Mặc đành thở dài bất đắc dĩ: “Trinh Trinh, em lại nghịch ngợm rồi.”
Nhưng cuối cùng, anh ta cũng không cố chấp đòi vào nhà, có lẽ nghĩ rằng tôi chắc chắn sẽ không bỏ đi đâu. Dù sao anh ta cũng đã công khai bày tỏ tình yêu với người khác trong lễ trao giải, mà tôi thì chẳng làm gì to tát, vẫn quyết định kết hôn đúng kế hoạch với anh ta.

10
Thế nhưng ba ngày sau, tôi đã cùng Lục Tân ký kết hợp đồng, đặt chân đến nước Anh.
Lục Tấn cùng toàn bộ đội ngũ của anh đã nhiệt liệt chào đón tôi.
Về phần lễ cưới với Trình Mặc, vẫn được tổ chức như dự định.
Chỉ là trong lễ cưới hôm ấy, Trình Mặc không đợi được cô dâu, lại còn đứng nhầm tiệc cưới của người khác, bị người ta đuổi ra ngoài, khiến bạn bè anh ta đều ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì.
Bạn bè của Trình Mặc vốn chẳng nhiều, chủ yếu là mấy đồng nghiệp trong viện nghiên cứu, thêm vài người thầy và bạn trong giới học thuật. Để không mất mặt trong lễ cưới, anh ta còn cố tình mời một số chuyên gia học thuật và bạn bè bên giới truyền thông.
Đến khi phát hiện ra đã nhầm địa điểm, anh ta mới nhớ ra gọi điện cho tôi. Gọi không được, liền lập tức nhắn tin:
【Lý Trinh, em làm việc sao mà bất cẩn vậy? Gửi nhầm cả địa chỉ, giờ anh và bạn bè người thân đều đứng ngoài khách sạn, anh hỏi em, rốt cuộc lễ cưới tổ chức ở đâu, tầng mấy?】
Tôi rất “lấy làm tiếc” và gửi cho anh ta địa chỉ nhà thờ:
【Em đổi địa điểm rồi, vì em cảm thấy nhà thờ phù hợp với lễ cưới của chúng ta hơn.】
【Em điên rồi!】 Anh ta mắng một câu.
Nhưng chuyện đã đến nước này, không còn cách nào thay đổi được nữa, anh ta đành giận dữ dẫn người đến nhà thờ.
Trong nhà thờ, bạn bè chung của hai chúng tôi đều có mặt, khung cảnh được trang trí rất trang nghiêm và tinh tế, khiến cơn giận của Trình Mặc dịu đi đôi chút.
Thế nhưng, mãi đến thời gian bắt đầu buổi lễ, tôi vẫn không xuất hiện.
Cuối cùng, dưới ánh mắt đầy nghi hoặc của mọi người, bức màn trong nhà thờ bỗng chiếu lên cảnh Trình Mặc và Lâm Tiểu Kiệt đang nói chuyện trong phòng thí nghiệm, cùng hình ảnh hai người ôm hôn nhau trong ký túc xá.
Nghe nói lúc đó Trình Mặc sững người, vội vã quay sang giải thích với các chuyên gia và phóng viên mà mình mời đến: “Không phải thế đâu! Không phải như vậy! Video này là cắt ghép!”
Rồi như chợt nhận ra điều gì đó, anh ta hoảng hốt quay sang hỏi bạn bè của tôi: “Trinh Trinh đâu rồi? Cô ấy đâu? Cô ấy đi đâu rồi?!”
Nhưng tất cả đều nhìn nhau, không ai trả lời anh ta.
Thứ nhất, hình tượng của anh ta đã sụp đổ, chẳng ai muốn nói cho anh ta biết cô dâu mà anh ta định cưới đang ở đâu.
Thứ hai, bạn bè của tôi cũng thật sự không biết tôi đã đi đâu.
Tôi đã quyết tâm cắt đứt mọi liên hệ với Trình Mặc, bí mật rời đến Anh và toàn bộ công việc ở Thượng Hải cũng đã được bàn giao xong xuôi.

Bình Luận

0 Thảo luận