Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LIÊN NƯƠNG

Chương 3

Ngày cập nhật : 2025-03-08 18:23:45
"Lừa gạt? Tướng quân cảm thấy, tiểu nữ tử có tư cách gì lừa gạt tướng quân? Cả nhà tiểu nữ tử đều ở trong tay tướng quân, chỉ cần sai sót một chút, tướng quân bóp chết chúng ta cũng dễ như bóp chết một con kiến."

"Tĩnh Uyển không dám lừa gạt tướng quân, càng không có tư cách lừa gạt tướng quân."

Bức vẽ là con đường sống duy nhất của ta. Ta không thể thua, cũng sẽ không thua.

Sau một hồi giằng co, Chiêu Lăng tin.

"Giao bức vẽ ra đây, bản tướng sẽ tin ngươi không có lòng khác, sau này có thể bảo vệ các ngươi chu toàn."

"Nhưng bây giờ điều kiện thay đổi rồi, thứ ta muốn không chỉ đơn thuần là sống sót."

Để người khác nắm thóp, lại đem toàn bộ thẻ đánh bạc của mình giao ra, phía trước chỉ có con đường chết.

Nhìn vẻ mặt không còn chút sinh khí nào của Tiểu Đào, ta đốt bức vẽ trong tay.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/li-n-n-ng&chuong=3]


Đốt đi, là bởi vì những năm tháng đi theo Quý Nguyễn, ta đã sớm thuộc nằm lòng lộ trình hành quân của hắn ta, ta muốn dùng điều này, đổi lấy con đường sống triệt để.

Chiêu Lăng tức giận đứng bật dậy khỏi ghế, hắn ta bóp cổ ta.

"Ngươi to gan thật, dám nói điều kiện với bản tướng."

"Tướng quân nói đùa rồi, gan ta nhỏ lắm, sợ chết nhất.”

Nghe vậy, hắn ta dùng sức, sắc mặt ta dần dần chuyển tím.

Trước khi ngạt thở, Chiêu Lăng thu tay lại, ném ta xuống đất.

"Nói đi, điều kiện là gì?"

Ta lau vết máu nơi khóe miệng, ho khan một lúc lâu, lần đầu tiên nhìn thẳng vào Chiêu Lăng.

Ngọc diện tướng quân, mặt lạnh La Sát, hắn ta chưa từng coi con người là người, càng coi phụ nữ là thứ mua vui.

Kiếp trước đích tỷ mưu sinh dưới trướng Chiêu Lăng, nhất định rất khổ sở.

Với dung mạo của tỷ ấy, chắc sẽ sống dễ dàng hơn trong tay Quý Nguyễn.

Giây tiếp theo, ta rút thanh kiếm bên hông hắn ta.

Chiêu Lăng vẫn không nhúc nhích, hắn ta rất tự phụ, cho dù ta có cầm chuôi kiếm trong tay, vẫn không có khả năng giết hắn ta, ta cũng không định giết hắn ta.

Ta xách kiếm, đi đến bên Lưu thẩm đưa cho bà ấy.

"Trong thời buổi loạn lạc này, giữ được mạng sống là quan trọng nhất, những thứ khác đều không quan trọng."

"Hơn nữa, oan có đầu nợ có chủ, đừng có nhìn ta chằm chằm như vậy. Ai làm nhục Tiểu Đào thì bà hãy cầm kiếm tự tay báo thù!"

Ta nghiến chặt hai chữ cuối cùng.

Vì bản đồ bố trí phòng thủ, giết một hai binh lính, việc này Chiêu Lăng làm được.

Lập tức có ba tên lính hoảng sợ muốn bỏ chạy, không đợi Chiêu Lăng lên tiếng, đã có người áp giải ba tên súc sinh đó ra.

Lưu thẩm gào lên một tiếng, cầm đao chém ba mươi nhát, nhát nào cũng thấu xương, máu của ba tên súc sinh chảy lênh láng khắp mặt đất.

05

Ngày đó, Chiêu Lăng dựa vào tấm bản đồ sống là ta, nhiều lần đánh bại Quý Nguyễn, còn lấy ít thắng nhiều đại phá quân địch, năm năm trôi qua, ta từng bước ngồi lên vị trí quân sư.

Nhưng Quý Nguyễn lại như được thần trợ giúp, bách tính quy thuận hắn ta ngày càng nhiều.

Dù cho Chiêu Lăng không cam tâm, cũng chỉ có thể lui quân hai mươi dặm, đóng quân ở huyện Nhữ.

Vào đông, trong huyện giết lợn, nói là bắt được quân địch, tất cả mọi người đều ăn mừng.

Theo tấm vải đỏ trên cũi tù được vén lên, rượu trong ly của ta đổ ra ngoài.

Đích tỷ bị bắt rồi…

Sao có thể, với tài sắc của đích tỷ, còn hơn Trần phu nhân gấp bội.

Sống lại một đời, nhất định sẽ được Quý Nguyễn nâng trong tay sợ tan, bảo vệ đích tỷ như châu báu, tỷ ấy không nên xuất hiện ở đây.

Trên tiệc, tiếng đàn sáo bỗng trỗi dậy, đích tỷ múa trong cũi, trong mắt tỷ ấy mang ba phần sầu muộn, ủ rũ liếc nhìn Chiêu Lăng, dáng vẻ đó càng khiến mỹ nhân thêm phần đa tình.

Chiêu Lăng ngây người, ném thẳng ly rượu, một kiếm bổ gãy cũi, kéo đích tỷ vào lòng.

Hắn ta khẽ nắn nhẹ eo mềm của đích tỷ, định cúi xuống khiến không ít tướng lĩnh tò mò nhìn sang, đích tỷ giơ ngón tay, chặn môi Chiêu Lăng.

"Tướng quân, ngài làm vậy giữa thanh thiên bạch nhật sẽ khiến người ta cảm thấy ngài mất phong độ."

-------+++-------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận