Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LIÊN NƯƠNG

Chương 5

Ngày cập nhật : 2025-03-08 18:27:26
Loạn binh giết vào nhà, phụ thân mẫu thân bị chém chết, đích tỷ che chở cho ta, nàng dẫn ta cùng mấy lão bộc trốn trong mật thất, nhìn những người đó lục soát hết mấy lần, đợi người đi hết mới dám ra ngoài.

Sau đó là ba tháng trời chạy nạn.

Đích tỷ nói, trong tay Chiêu Lăng nắm trọng binh, nếu có thể đầu quân cho hắn ta, nhất định có thể bảo toàn tính mạng của cả nhà ta.

Nhưng ta lại để ý đến người ăn xin bên đường, còn chia lương thực cho hắn ta.

Ta quá tốt bụng, đích tỷ không thể làm gì được, may mắn nơi này cách nơi đóng quân của Chiêu Lăng không xa, đích tỷ nói đợi nàng đến đó ổn định rồi sẽ quay lại đón ta.

Thế nhưng ta không đợi được nàng đến đón.

Sau khi đích tỷ đi, một lá thư cũng không gửi về.

Sau đó Quý Nguyễn khởi nghĩa, một hô trăm người hưởng ứng.

Đến khi hai quân giao chiến, ta lại gặp lại đích tỷ.

Nàng ở trên lầu thành nhảy múa, để lộ vòng eo trắng nõn, trong đôi mắt chỉ toàn là sự chết lặng.

Ta nhớ rõ, ngày hôm đó nàng vừa đúng tuổi cập kê.

Quý Nguyễn một lòng muốn lập Trần phu nhân xinh đẹp làm hậu, còn muốn lập nhi tử của Trần phu nhân làm Thái tử.

Là Trương tiên sinh khuyên Quý Nguyễn: "Bệ hạ, từ khi ngài mới khởi nghĩa Liên phu nhân đã đi theo ngài, là phu thê đồng cam cộng khổ, nếu ngài lập Trần phu nhân làm Hoàng hậu, e rằng thiên hạ không phục ngài làm quân chủ."

Nếu không ngôi vị Hoàng hậu, đâu đến lượt ta.

Nhưng dù ta làm Hoàng hậu, Quý Nguyễn cũng không yêu ta, ta chỉ là một cô nhi không quyền không thế.

Ta quỳ lạy ngoài điện, đầu đập đến máu thịt be bét, nhuộm đỏ cả bậc thềm bạch ngọc ngoài điện, vẫn không cứu được đích tỷ, càng không cứu được chính mình.

Sau khi đích tỷ bị giết, ta chỉ làm Hoàng hậu được mười tám ngày, đã bị Trần phu nhân ép uống rượu độc.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/li-n-n-ng&chuong=5]


Hài nhi của ta bị ả vu khống là con hoang, bị chặt hết tứ chi, treo trên cổng thành Thịnh Đô.

Mười năm ta bôn ba theo hắn ta, cuối cùng lại hóa thành trò cười.

Sau khi chết, chỉ có Trương tiên sinh đốt cho ta chút tiền giấy, hoặc là tiếc nuối cho sự bất đắc dĩ của ta, hoặc là cảm thán thế sự bây giờ thật giả lẫn lộn, dù là người tài trí như hắn, trong thời gian ngắn cũng không nhìn rõ.

07

Đích tỷ không biết dùng cách gì mà lừa được Chiêu Lăng, Chiêu Lăng tưởng đứa con trong bụng đích tỷ là của hắn ta, thái độ đối với đích tỷ cũng tốt hơn không ít.

Còn phái Tiểu Đào đi chăm sóc chuyện ăn ở của đích tỷ.

Nhà Thừa tướng trước đây đã sớm tan đàn xẻ nghé, không ai để ý đến thân phận của chúng ta nữa.

Để sống sót, mọi người đều ngầm hiểu ý nhau, Lưu thẩm đưa cho ta hai cái bánh bao thịt vừa ra lò, không nói tiếng nào lại ngồi xuống bếp tiếp tục nhóm lửa.

Ta mài dao ở phía sau doanh trướng, mài hết con dao này đến con dao khác.

Đại chiến sắp nổ ra, không thể để dao cùn làm hỏng đại sự của chúng ta.

Chiêu Lăng vẫn không giao đích tỷ ra.

Cuộc chiến của hai người bọn họ, dù có hay không có đích tỷ, cũng sẽ chiến đến ngươi chết ta sống.

Ngôi vị Hoàng đế, chỉ có thể có một.

Nhưng bọn họ lấy danh nghĩa của đích tỷ phát động cuộc chiến này, tất cả mọi người đều đồn đích tỷ là yêu phi gây họa cho đời, là căn nguyên của mọi chiến hỏa.

Ta cẩn thận nhìn đích tỷ, thần sắc nàng vẫn bình tĩnh như thường.

Chỉ cất con dao của ta vào trong ngực.

"Muội muội đừng sợ, nhất định tỷ sẽ đưa muội về nhà."

Chúng ta sẽ có một mái nhà, giống như mười năm trước, ta lén lút ra ngoài bắt cá mò tôm, đích tỷ vừa trách mắng ta vừa giúp ta lau đi vết bùn trên trán.

Rồi dịu dàng mắng ta một câu: "Tiểu hỗn trướng, muội mà còn nghịch ngợm nữa, đợi sau này phụ thân trách tội xuống, tỷ sẽ không nói giúp muội đâu."

Nghĩ đến đây, khóe môi ta cong lên.

-------+++-------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận