Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LIÊN NƯƠNG

Chương 7

Ngày cập nhật : 2025-03-08 18:31:02
Ta mang Chiêu Lăng trốn trong hầm phía sau doanh trướng, đích tỷ và Tiểu Đào cùng nhau dời rương đến che chắn cho chúng ta.

Lúc Quý Nguyễn tìm đến, đích tỷ tự rạch một đường lên mặt, những giọt máu nhỏ theo gò má trượt xuống, đích tỷ lại khóc, nước mắt hòa lẫn với máu, càng tăng thêm vẻ đáng thương.

Nàng làm rối mái tóc, vừa thấy Quý Nguyễn đã nhào tới.

"Phu quân, ta đã đợi chàng từ rất lâu rồi, cuối cùng chàng cũng đến."

Ta nắm chặt lòng bàn tay. Nghe những lời dịu dàng ngọt ngào phía trên, cố gắng nhịn không bật khóc.

09

Ba ngày sau khi chiến trường được dọn dẹp, Quý Nguyễn chỉnh đốn quân đội rồi trở về Thịnh Đô.

Chiêu Lăng hôn mê bảy ngày, tỉnh lại thì phát hiện mình đang ở trên một chiếc xe bò, còn ta thì đang lái xe, đổi sang nữ trang, kéo hắn ta đi trên con đường nhỏ vắng người.

Ta nói với hắn, sau khi Quý Nguyễn đánh tới, một kiếm đã chém hắn ta ngất đi, là ta đã lôi hắn ta ra từ đống xác chết đưa hắn ta đi trốn, ta là ân nhân cứu mạng của hắn ta.

Ban đầu Chiêu Lăng không tin thế nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng không có cách giải thích nào tốt hơn, một lúc lâu sau mới nhả ra mấy chữ: "Quân sư vất vả rồi."

Trên người hắn ta có hơn chục vết thương lớn nhỏ, ta đã băng bó sơ sài cho hắn ta, đếm xem số bạc trong túi, lại mua cho hắn ta chút dược liệu rẻ tiền nhất.

Đáng lẽ ra hắn ta nên đau thêm mấy ngày nữa mới phải.

Thiên hạ vừa định, trăm việc đều chờ, tân hoàng nghe theo lời khuyên của Trương tiên sinh, thi hành chính sách vô vi nhi trị, ý là để dân nghỉ ngơi hồi sức, ai nấy đều khen ngợi Quý Nguyễn là một vị Hoàng đế tốt.

Trên đường đi, ta nghe được không ít lời ca ngợi dành cho hắn ta.

Kiếp trước, Quý Nguyễn cẩn thận từng li từng tí, đánh nhau giằng co với Chiêu Lăng. Hiện giờ đích tỷ bị bắt, Quý Nguyễn quyết một phen, lại có thể kết thúc cục diện chia cắt hai nơi sớm hơn mấy năm.

Thì ra, đích tỷ bị bắt không chỉ là để giết Chiêu Lăng.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/li-n-n-ng&chuong=7]


Mưa xuân như mỡ, ta ngẩng đầu nhìn mưa bụi trên trời, mưa bụi rơi vào mắt ta, ta vừa cười vừa khóc, hai hàng lệ cùng nước mưa trượt xuống.

10

Quý Nguyễn đổi quốc hiệu thành Liên.

Ngụ ý mãi mãi bên nhau cùng đích tỷ, ngồi trên giang sơn vạn dặm.

Liên Thảo à Liên Thảo, cuối cùng ngươi vẫn là được thơm lây của đích tỷ, kiếp trước ngươi chỉ là cỏ dại dưới đất, gió thổi đến, mưa đánh qua, rồi lại bị người ta nhổ đi đốt bỏ.

Đâu có cơ hội được lấy tên đặt cho quốc hiệu.

Ta nhìn Chiêu Lăng đang lúi húi nhóm củi bên cạnh, không khách khí ném cho hắn ta một cái bánh nướng.

"Hài tử của tướng quân và Hoàng hậu, sẽ là người thừa kế tương lai của đất nước này, nói theo một cách khác, tướng quân ngài vẫn là người thắng cuộc."

Chỉ là không được vẻ vang cho lắm.

Chiêu Lăng không hề dao động.

"Hài tử của ta, sau này phải gọi người khác là phụ hoàng, đổi sang họ của người khác, cho dù thắng thì đã sao, bây giờ chẳng phải vẫn là một kẻ thất bại thảm hại à.”

Hắn ta bị thương rất nặng, mất hết vẻ ngạo mạn lúc ban đầu.

Lời nói cũng câu được câu không.

Đêm đến, mưa ngày càng lớn, mái nhà tranh ta dựng không chịu nổi mưa gió, bị sập.

Cây gỗ tròn đổ xuống đè vào chân Chiêu Lăng, vốn hắn ta đã bị thương nặng, giờ lại bị đè thêm một lần nữa, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch.

Cây gỗ này quá nặng, lúc dựng nhà tranh còn phải tìm mấy người thợ giúp đỡ, ta căn bản không thể nhấc nổi.

Chiêu Lăng cố gắng tự mình nhấc lên, nhưng hắn ta không có sức, cây gỗ vừa nhấc lên lại bị đè xuống, vết thương càng sâu thêm.

"Muốn giữ đôi chân này thì đừng có lộn xộn, ngoan ngoãn ở yên đó!"

Ta quát hắn ta, giây tiếp theo xông ra ngoài trời mưa.

Mưa đầu xuân lạnh thấu xương, gõ cửa mấy nhà cuối cùng cũng có người đồng ý.

-------+++-------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận