Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LIÊN NƯƠNG

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-03-08 18:29:04
Nhìn bụng đích tỷ hơi nhô lên, ta nghĩ hài tử của nàng, nhất định cũng sẽ đáng yêu, hiểu chuyện như hài nhi của ta ở kiếp trước, đến lúc đó ta sẽ đi bắt cá cho tiểu ngoại sanh ăn.

Không, ta còn phải dẫn tiểu ngoại sanh cùng đi dạo cổng thành Thịnh Đô, cho hài nhi đã chết của ta xem, nó còn một đệ đệ đáng yêu.

Cuối cùng xúi giục tiểu ngoại sanh cùng nhau trèo tường ra ngoài chơi, làm thân thể lấm lem hết cả, đích tỷ ở phía sau vừa đuổi đánh chúng ta, vừa mỉm cười chuẩn bị quần áo mới cho chúng ta thay.

08

Chiêu Lăng không chịu thả đích tỷ về, quân của Quý Nguyễn ngày càng áp sát.

Đêm đến, một tiếng tù dài vang lên, tiếng chém giết ngoài thành vang vọng đến mức đinh tai nhức óc.

Vở kịch hai vương tranh mỹ nhân đã bắt đầu rồi, mà mỹ nhân vô tội nhất đang vùi mình trong lòng ta, nàng than thở với ta, nói người của Quý Nguyễn quá thối.

Còn hỏi kiếp trước sao ta lại cam tâm tình nguyện sinh con cho hắn ta.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/li-n-n-ng&chuong=6]


Hơn nữa Quý Nguyễn là một kẻ thô lỗ, còn không tuấn tú, sao ta lại để ý đến hắn ta, vì một tên ăn mày mà không đi nổi.

Ta: "..."

Đời người mà, ai mà chưa từng làm vài chuyện hồ đồ.

Kiếp trước ta đã từng bôn ba, bị vứt bỏ, bị bỏ lại, mấy lần suýt chết. Nhưng vẫn còn có cơ hội thở dốc, Quý Nguyễn từng bước lớn mạnh, ta luôn tự lừa mình dối người rằng vẫn còn có thể thấy được chút hy vọng sống.

Nhưng từng giây từng phút đích tỷ đều sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng, bây giờ nàng lại kể chuyện của mình, như thể đang kể một câu chuyện trong tranh vẽ.

Những lời chế nhạo bâng đùa, chính là nỗi đau khổ mà nàng không thể thoát khỏi ở kiếp trước.

Thực lực hai quân chênh lệch, không nghi ngờ gì, Chiêu Lăng đã bại.

Lúc bỏ chạy, Chiêu Lăng nhìn đích tỷ rồi ôm đích tỷ vào lòng, định mang đích tỷ đi cùng.

Đích tỷ cắn vào cổ hắn ta một cái, vết thương rỉ máu, Chiêu Lăng khựng lại.

"Liên nương, nàng không muốn đi cùng ta sao? Nếu Quý Nguyễn đuổi tới, hắn ta sẽ không tha cho nàng, càng không tha cho hài tử của chúng ta."

Đích tỷ khóc, nước mắt rơi như mưa.

"Tướng quân, ngài hãy đi một mình đi, Liên nương không muốn làm gánh nặng của ngài, nếu thực sự khó thoát khỏi cái chết, Liên nương sẽ tự mình cắt cổ, ngày sau nhất định tướng quân phải báo thù cho Liên nương."

Đích tỷ quen thói trêu đùa lòng người, kiếp trước Chiêu Lăng thế lớn, đương nhiên không coi trọng đích tỷ chủ động dâng mình.

Nhưng anh hùng xế chiều, khó tránh khỏi rung động trước mỹ nhân cùng mình trải qua hoạn nạn.

Hắn ta nhìn đích tỷ, trong lòng giằng xé.

Ta nắm chặt thuốc mê trong tay, vào lúc hai người thần sắc triền miên, ta rắc thuốc mê trước mặt Chiêu Lăng, Chiêu Lăng không hề phòng bị rơi vào hôn mê.

Ta đưa con dao đã mài đi mài lại cho đích tỷ.

"Tránh tim và chỗ hiểm ra, tốt nhất là đùi, dưới sườn ba tấc, nhớ kỹ, nhất định không được để hắn chết.”

"Để hắn lại sau này còn có tác dụng lớn."

Mỗi ngày bắt trăm binh lính, công khai hoan ái, còn để đích tỷ trên lầu thành dụ địch.

Trước mặt như có gió thổi qua, cuốn lên những oán hận của kiếp trước, hai mắt đích tỷ đẫm lệ, một đao lại một đao hạ xuống, không bao lâu thì thân dưới của Chiêu Lăng đã nhuốm đầy máu, mối ác khí này, cách cả một kiếp người lại thêm mấy năm, cuối cùng mới có được chút hơi thở.

Ta dùng khăn lau đi vết máu trên lông mày và khóe mắt của đích tỷ, sau đó nhận lấy dao lại bổ thêm mấy cái vào chỗ cần thiết.

Đích tỷ vàng ngọc của ta, ở phủ tướng quân là một tiểu thư chỉ biết thưởng văn ngắm họa, phẩm trà đánh đàn, vậy mà kiếp trước lại phải chịu đựng sự giày vò và nỗi nhục nhã từ hắn ta, dựa vào cái gì chứ.

-------+++-------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận