Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LIÊN NƯƠNG

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-03-08 18:25:00
"Quý tướng quân đối với ta lại hết mực dịu dàng, đối với ai hắn cũng như vậy, trách sao vừa phất cờ khởi nghĩa đã có vô số thanh niên bằng lòng theo hắn ta.”

Chiêu Lăng không bằng Quý Nguyễn.

Phải nói rằng thiên hạ đại thế, không đứng về phía Chiêu Lăng.

Quý Nguyễn thuận thế mà lên, lại nhân từ, chí ít ngoài mặt là vậy, do đó hắn ta được lòng dân hơn. Còn Chiêu Lăng võ nghệ cao cường, hành sự tàn nhẫn, lại chưa bao giờ che giấu dã tâm của mình.

Thế nhân luôn đồng cảm với kẻ yếu, thích những kẻ ngoài cười trong có dao, thích phức tạp hóa những chuyện vốn đơn giản.

Đích tỷ ở trong trướng Chiêu Lăng hơn một tháng, Quý Nguyễn thế như chẻ tre, phá ba phương thủ tướng, áp sát huyện Nhữ.

Hắn ta đóng quân ngoài huyện Nhữ hai mươi dặm, cho thuộc hạ đưa thư muốn Chiêu Lăng thả đích tỷ về, nếu không hắn ta sẽ tấn công, hiện giờ binh lính dưới trướng hắn ta đã gấp ba lần Chiêu Lăng.

Chiêu Lăng không có phần thắng.

Trong quân doanh, ta là một trong số ít nữ nhân, Chiêu Lăng bảo ta khuyên đích tỷ quy hàng, đối phó Quý Nguyễn cùng tỷ ấy.

Hắn ta muốn lợi dụng đích tỷ để đè đầu Quý Nguyễn.

Chỉ là ta còn chưa kịp nói, đích tỷ đã lên tiếng trước.

"Ta mang thai rồi."

"Muội muội, muội đoán xem rốt cuộc đứa bé trong bụng ta là của Quý Nguyễn hay là của Chiêu Lăng?"

Đích tỷ cười tươi như hoa, nhẹ nhàng xoa bụng.

"Dù là con của ai thì nó đều là hài nhi của ta, càng là chỗ dựa của chúng ta."

06

Chỉ cần phá được huyện Nhữ, thiên hạ sẽ thống nhất, Quý Nguyễn sẽ là vị Hoàng đế duy nhất.

Rõ ràng chiến thắng ở ngay trước mắt, hắn ta lại vì đích tỷ mà dừng bước.

Nếu như kiếp trước người trong thành này là ta, e rằng thiết kỵ của Quý Nguyễn đã sớm đạp nát huyện Nhữ.

Một đời người, không thể hời hợt cho qua, dù là sống lại một đời, những chuyện đã qua vẫn như một cây kim thép cắm vào tim ta, thỉnh thoảng lại phát tác, đau đớn đến mức ta trằn trọc khó ngủ.

Chỉ là không biết đêm khuya giật mình, có khi nào đích tỷ không kiềm được muốn một đao kết liễu Chiêu Lăng không.

Sự dày vò của kiếp trước như giòi bám xương, tính khí nàng kiêu ngạo như thế cũng có thể nhẫn nhịn đến ngày hôm nay.

Năm mười tuổi, phụ thân tính ra số của Khương quốc đã tận.

Khi ấy hạn hán liên miên, không những không giảm thuế má, ngược lại còn tăng thêm ba phần so với năm trước. Bọn bộ khoái địa phương lục soát từng nhà để thu lương nộp thuế, khiến không ít bách tính bị đói chết. Còn có nhà đem con ăn thịt, trên quan đạo đâu đâu cũng thấy xương cốt và răng trẻ con.

Bách tính Thịnh Đô lấy máu thay bút, cùng nhau ký tên dâng lên tay phụ thân ta.

"Tướng quốc, xin ngài hãy khuyên nhủ Bệ hạ lần nữa đi, thuế cao như vậy, chúng ta biết sống sao đây!"

Nhưng phụ thân một mình thế yếu, làm sao cứu được cái vương triều mục nát sắp chết này.

Lần dâng sớ cuối cùng, Hoàng đế nổi trận lôi đình, trực tiếp tước quan của phụ thân, còn đánh ông hai mươi trượng.

Mẫu thân không cởi y phục chăm sóc phụ thân hai tháng trời.

Đích tỷ bắt đầu gánh vác việc nhà từ lúc đó.

Ta vốn là thứ nữ của phủ Thừa tướng, năm đó khi di nương sinh ra ta đã khó sinh mà chết, sau đó ta được nhận nuôi dưới danh nghĩa của đại phu nhân.

Phu nhân lười quản ta, còn phụ thân một lòng bận việc triều chính.

Là đích tỷ ép ta, ta mới xem hết được mấy cuốn sách, biết được chữ nghĩa.

Sau đó đích tỷ lại ép ta thêu thùa, ta đâm đến mức cả bàn tay đầy lỗ máu cũng không học được, đích tỷ vừa nhíu mày vừa thoa thuốc cho ta, nói ta là đồ A Đẩu không vực dậy nổi.

Sau đó Hoàng đế bị thích khách giết chết, ấu đế đăng cơ.

Bách tính muốn lật đổ chính sách tàn bạo của tiền Hoàng đế, thiên hạ bắt đầu chia năm xẻ bảy.

Chiêu Lăng mang theo mười vạn tướng sĩ, chiếm cứ phương Bắc, tự phong làm vương.

-------+++-------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận