11
Khi Cố Trạc đưa cho tôi hai tờ giấy báo trúng tuyển, tôi mới biết anh đã tự tay điền thông tin cho cả hai chúng tôi, nộp đơn xin du học nâng cao.
Tôi nhìn chằm chằm tờ thông báo, vừa cười vừa rơi nước mắt: “Sao anh biết là em muốn đến ngôi trường này vậy?”
Cố Trạc khẽ gõ đầu tôi một cái: “Chuyện nên biết thì tất nhiên phải biết. Ai bảo có người ngốc nào đó, trước đây vì một tên cặn bã mà từ bỏ chứ?”
Tôi ôm đầu phản bác: “Trước đây không hoàn toàn là vì yêu đương, chủ yếu là vì lúc đó bố cũng không khỏe.”
Cố Trạc khẽ xoa mái tóc tôi: “Được rồi, thì ra là vì Uyển Uyển của chúng ta hiếu thảo. Giờ bố mẹ đều khỏe, chúng ta có thể cùng nhau đi nhìn ngắm thế giới.”
Sinh nhật trước ngày đi du học, Cố Trạc đưa tôi đến một nhà hàng ăn tối.
Đối diện cửa sổ kính sát đất của nhà hàng là một màn hình khổng lồ.
Nơi này thường có fan thuê màn hình để bày tỏ tình cảm với thần tượng.
Còn lúc này, trên màn hình lại chiếu hình bóng hai chúng tôi nắm tay trong lễ cưới.
Dòng chữ bên cạnh là: “Chu Uyển, sinh nhật vui vẻ, anh yêu em.”
Có hơi phô trương, nhưng cũng vô cùng lãng mạn.
Khi dùng bữa xong, lúc tôi và Cố Trạc xuống lầu, tình cờ bắt gặp một nhân viên phục vụ.
Anh ta đang đứng ngẩn người nhìn lên màn hình, nhưng vì đeo khẩu trang nên không nhìn rõ được gương mặt.
12
Một ngày nọ, sau khi tôi đang ở nước ngoài, trong nhóm bạn học cũ bất ngờ có người @ tôi: “Chu Uyển, cậu chia tay với Dương Văn rồi à?”
Bạn thân Triệu Hạ lập tức trả lời thay: “Uyển Uyển sớm chia tay với anh ta rồi.”
Người kia lại nói: “Chẳng trách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-n-b-n-trai-c-t-nh-to-n&chuong=7]
Gần đây tớ thấy cậu ta ở thị trấn nhỏ của chúng ta, nhếch nhác vô cùng, nào còn dáng vẻ sáng sủa như xưa.”
“À đúng rồi, tôi còn thấy có một người phụ nữ túm tai cậu ta mắng xối xả, xem chừng là vợ cậu ta nhỉ.”
Triệu Hạ trả lời: “Hừ, đàn ông khốn nạn đó, đừng có dính vào.”
Tôi chỉ tiện mắt lướt qua, thấy mọi người trong nhóm từ từ ghép được cả một bức tranh về cuộc đời Dương Văn sau này.
Sau khi tôi nghỉ việc, vì năng lực quá kém, anh ta mãi chẳng được thăng chức, sau đó còn bị công ty sa thải.
Anh ta đổi chỗ làm liên tục nhưng không chỗ nào trụ lại lâu.
Tìm không được công việc vừa ý, dựa vào vẻ ngoài coi như khá khẩm, anh ta đi làm phục vụ ở nhà hàng cao cấp.
Trong lòng bất mãn, sau khi chia tay cô thực tập sinh trước kia, anh ta liền tìm mọi cách tiếp cận phụ nữ điều kiện tốt, thậm chí trực tiếp bắt chuyện với khách ăn trong nhà hàng.
Bị người tố cáo vì tác phong, cuối cùng anh ta bị nhà hàng đuổi việc.
Vì chi phí sinh hoạt quá cao, anh ta đành quay về thị trấn quê nhà, cưới một người vợ làm kinh doanh nhỏ.
Nhưng bố vợ cực kỳ tinh quái, bắt anh ta phụ việc mà trả lương chẳng đáng bao nhiêu. Bản thân vợ anh ta cũng là người khó nhằn.
Từng chút từng chút, cái khí chất ngông nghênh của anh ta bị mài sạch, biến thành kẻ lười nhác, sống qua ngày.
Cho nên, những lần Dương Văn tìm tôi quấy rối, những cuộc điện thoại và tin nhắn vô tận bị tôi cho vào sổ đen, thật ra cũng chỉ là kiểu “thả lưới rộng bắt cá” mà thôi.
Không còn để ý chuyện liên quan đến Dương Văn nữa, tôi nhắn riêng cho Triệu Hạ: “Tháng sau mình về, có muốn mình mang gì về không?”
Triệu Hạ lập tức nhắn: “Có! Có chứ! Kem dưỡng da của mình sắp hết rồi, nhớ mang cho mình nhé!”
Cố Trạc ghé lại gần, tò mò hỏi: “Uyển Uyển, em cười gì thế?”
Tôi giơ điện thoại lắc lắc: “Hạ Hạ bảo em mang kem dưỡng da cho cô ấy.”
Cố Trạc nhếch môi: “Tháng này vừa mới gửi cho cô ấy xong mà? Đúng là chuyện gì cũng đến tay em!”
Tôi vỗ nhẹ trán anh: “Xin nhắc anh, cô ấy là em họ của anh đấy!”
“Chính vì là em họ nên anh mới ghét. Nó chiếm hết thời gian của em, cách nửa vòng trái đất mà ngày nào cũng gọi điện video, anh đúng là phục nó luôn.”
Tôi hừ khẽ một tiếng: “Ngày trước anh nhờ cô ấy giúp làm mối, còn gọi người ta là ‘em họ ngoan ngoãn’ đấy nhé.”
Cố Trạc lập tức đỏ tai, cúi đầu làm nũng: “Uyển Uyển~”
Đêm khuya yên ắng, chẳng chợp mắt nổi.
Cố Trạc khiến tôi tin rằng, trên đời này thật sự có người sẽ yêu bạn bằng tất cả chân tâm.
(Hết)
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận