Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình

Chương 163: Chơi trốn tìm

Ngày cập nhật : 2025-05-29 22:35:55
Giọng nói lạnh lùng tiếp tục vang lên: “Trò chơi sắp bắt đầu, xin mời mọi người chuẩn bị trốn, phạm vi trốn là toàn bộ căn nhà, chú ý cẩn thận va chạm vào đồ vật nhé.”

“Tôi biết ngay mà, chơi trốn tìm chính là một trong những yếu tố kinh điển của phim kinh dị!” Hồ Hựu thương hại nhìn Liễu Giang: “Huynh đệ, cố lên nhé!”

“Đi đi!” Liễu Giang nói: “Nói không chừng cậu trốn kỹ quá đến nỗi không thấy bóng dáng đâu ấy chứ!”

Tân Án tổng kết: “Chúc mọi người may mắn!”

Trò chơi bắt đầu, Liễu Giang quay mặt vào tường đếm, những người khác đều tản ra khắp nơi tìm chỗ trốn. Tân Án là người đầu tiên lao xuống tầng hầm ngầm. Liễu Giang sợ chỗ đó như vậy, ít nhất sẽ không đi vào lục soát đầu tiên.

Sau khi xuống tầng hầm ngầm, Tân Án thậm chí không bật đèn, lập tức trốn vào một góc, dùng ghế sofa che chắn, hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn của khán giả.

Những người còn lại thì người trốn trong tủ quần áo, người trốn sau rèm cửa, người trốn dưới gầm giường, đều cố gắng ở lại những nơi có ánh sáng.

Dù sao thì trốn trong bóng tối ai biết có kích hoạt cái gì hay không.

[Không thấy Án tỷ và Hà Thư đâu cả, ô ô ô, hai người họ sao một người trốn sau sofa, một người trốn trong tủ quần áo vậy, đều không có cảnh quay!]

[Án tỷ trốn ở chỗ tối như vậy, thật là giỏi!]

[Ha ha ha ha, tôi cảm thấy Hồ Hựu sẽ là người đầu tiên bị bắt, trốn sau rèm cửa lộ liễu quá!]

[Cứu mạng! Mau nhìn phía sau Liễu Giang kìa!]

Giọng nhắc nhở đang đếm ngược mười giây cuối cùng, Liễu Giang vẫn nhắm mắt đếm số. Đột nhiên, cậu cảm thấy sau lưng bị một ngón tay chạm nhẹ, Liễu Giang lập tức cứng đờ người.

Lúc này đến chạm vào cậu, nghĩ cũng biết chắc chắn không phải đồng đội. Bây giờ nếu quay đầu lại, không chừng sẽ nhìn thấy thứ gì đó kinh khủng.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ đừng chạm vào em, cầu xin chị!” Liễu Giang nhắm mắt lại xoay người: “Em muốn đi tìm người, đừng chạm vào em.”

Nói xong, cậu nhắm chặt mắt lách qua con quỷ nữ, rồi chạy lên lầu với tốc độ phi thường, chưa đến năm phút đã tìm thấy Hồ Hựu đang trốn sau rèm cửa.

“Huynh đệ, mau đi tìm người với tôi, dưới lầu có con quỷ nữ!” Liễu Giang như vớ được cọng rơm cứu mạng, ôm chặt cánh tay Hồ Hựu.

Rất nhanh, Gì Sam Sam và Hà Thư cũng lần lượt bị tìm thấy, chỉ còn lại Tân Án.

“Án tỷ chắc là ở tầng hầm ngầm rồi.” Hà Thư suy đoán.

“Tôi cũng cảm thấy vậy.” Gì Sam Sam gật đầu.

Liễu Giang và Hồ Hựu quả thực có bóng ma tâm lý với tầng hầm ngầm. Liễu Giang nhanh chóng nói: “Vậy chúng ta cùng nhau xuống bắt Án tỷ đi!”

Cuối cùng, bốn người dìu nhau đi đến một góc tối đen của tầng hầm ngầm, bật đèn lên, nhưng bóng đèn dường như bị chập điện, ánh sáng yếu ớt chớp tắt liên tục.

“Án tỷ, mau ra đây đi, chúng tôi biết cô ở đây!” Gì Sam Sam nói, nhưng không có tiếng trả lời.

Hà Thư đề nghị: “Bốn người chúng ta tách ra tìm kiếm khắp nơi đi.”

Thế là bốn người tách nhau ra, dò dẫm đi về các góc.

“A!!!!” Tiếng kêu của Liễu Giang vang vọng khắp tầng hầm ngầm. Trước mặt cậu bất ngờ xuất hiện con quỷ nữ mặt đầy máu, đang giơ tay về phía cậu.

“A a a a!”

Tầng hầm ngầm lập tức vang lên đủ loại tiếng thét chói tai.

Khi con quỷ nữ nhào tới, thậm chí còn vô tình làm đổ chiếc ly đặt ở một bên, nước b.ắ.n vào quần Hồ Hựu.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/chan-ong-thien-kim-toan-nang-thu-nap-an-em-trong-show-truyen-hinh&chuong=163]


“Được rồi, tỷ tỷ đừng dọa họ nữa, trốn lâu như vậy tôi cũng mệt rồi.” Tân Án từ chỗ con quỷ nữ vừa đứng chui ra, vẫn còn ho khù khụ.

“Án tỷ! Chị thật sự ở đây!” Liễu Giang vui vẻ nói, cuối cùng cũng có thể kết thúc cái trò chơi c.h.ế.t tiệt này.

[Ha ha ha ha ha ha, Án tỷ cướp lời thoại rồi!]

[Tân Án vậy mà còn kéo cả quỷ nữ cùng nhau dọa người, tôi thật sự muốn cười c.h.ế.t mất!]

[Nhìn thấy vừa rồi Tân Án và quỷ nữ tương tác, tôi đột nhiên không còn sợ cô ấy nữa.]

Thời gian quay trở lại lúc trò chơi bắt đầu.

Sau khi quỷ nữ đi theo Liễu Giang lên cầu thang, thấy Liễu Giang c.h.ế.t sống không chịu mở mắt, liền mất hết hứng thú, quay trở lại tầng hầm ngầm, vừa lúc đụng phải Tân Án đang đổ nước.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, từ từ thôi, chúng ta đợi lát nữa hù dọa tiếp được không?” Tân Án ngăn con quỷ nữ đang chuẩn bị chui ra đi: “Vừa nãy chị không dọa được Liễu Giang, chắc chắn tiếc lắm đúng không? Chịkhông muốn xem vẻ mặt kinh hồn bạt vía của Liễu Giang sao?”

Con quỷ nữ quả thật do dự một hồi.

Không đúng, cô ta là NPC kinh dị trong chương trình này, cùng khách mời dọa người là thế nào!

Kết quả Tân Án nài nỉ lôi kéo, kéo cô ta cùng nhau đến sau ghế sofa: “Chúng ta cùng nhau từ từ thôi, tên Liễu Giang kia không biết còn phải tìm bao lâu mới có thể tìm tới đây đâu, một mình tôi trốn chán lắm.”

Cuối cùng, quỷ nữ đành phải mang vẻ mặt lạnh lùng đầy m.á.u me ngồi xổm sau ghế sofa cùng Tân Án.

[Sao từ ánh mắt của tỷ tỷ quỷ nữ lại mơ hồ nhìn ra một chút cưng chiều vậy?]

[Tôi chỉ hỏi ai có thể chống lại được Án tỷ làm nũng chứ!]

[Mơ hồ nhìn ra cảm giác CP…]

[Tỷ tỷ quỷ nữ cũng cưng chiều quá ha ha ha ha!]

Thế là mới có cảnh vừa rồi.

Đến khi mọi người đều trở về phòng khách, Liễu Giang vẫn còn ấm ức: “Án tỷ! Sao chị có thể cùng quỷ hù dọa em chứ! Chị không phải là người xấu đó chứ!”

(Liễu Giang sợ quá giờ gọi Tân Án bằng chị luôn rồi, kiểu hờn dỗi nên xưng vậy luôn nhé, không xưng cậu với tôi nữa, lại một màn thu phục đàn em của Tân Án.)

Liễu Giang vừa nói vậy, mọi người đều mang vẻ nghi ngờ nhìn Tân Án.

“Tùy cậu nghĩ thế nào, dù sao ngày mai cũng là ngày cuối cùng rồi, các cậu cẩn thận nhé.” Tân Án giả bộ đe dọa nói.

Gì Sam Sam đột nhiên nghĩ ra điều gì: “Không đúng, mặt trời sắp xuống núi rồi, sao vẫn chưa có nhiệm vụ tìm bùa vậy?”

Vừa được nhắc nhở, mọi người mới nhớ ra.

Không có bùa, đêm nay chẳng phải rất nguy hiểm sao!

“Đêm nay là đêm cuối cùng, phỏng chừng sẽ có rất nhiều chuyện đáng sợ xảy ra đó.” Tân Án nói: “Tổ chương trình sẽ không bỏ qua buổi tối cuối cùng này đâu.”

Tổ chương trình: Tân Án cô đừng có đoán nữa!

“Chúng ta có nên tự lục soát không? Thường thì đều dán ở trong nhà mà.” Gì Sam Sam đề nghị.

Lật tung cả lên nhưng không tìm thấy một lá bùa nào.

“Xem ra là phải đợi nhiệm vụ thôi.” Hà Thư thở dài: “Hay là chúng ta ăn cơm trước?”

“Ăn cơm đi.”

Dù sao cũng không có việc gì làm.

“Sam Sam, cậu có thể giúp tôi đi rửa một chút đồ ăn không?” Tân Án từ phòng bếp ló đầu ra hỏi.

Gì Sam Sam lập tức chạy tới: “Không thành vấn đề!”

Bồn rửa trong bếp Tân Án đang dùng, Gì Sam Sam đành phải chạy ra ngoài rửa, vừa rửa vừa lẩm bẩm: “Bây giờ chắc sẽ không có chất lỏng màu đỏ đâu nhỉ?”

Vặn vòi nước, nước phun ra ào ạt, chỉ là màu sắc có hơi kỳ lạ, nhưng dù sao cũng không phải thứ “máu loãng” mà Liễu Giang nhìn thấy. Gì Sam Sam dùng tay chạm vào nước, ngửi ngửi: “Án tỷ, hay là cậu ra xem thử đi, nước này kỳ quá à!”

Đến khi Tân Án ra tới thì nước đã trở lại bình thường: “Ủa, chuyện gì vậy?”

“Cái vòi nước này kỳ quái lắm, cậu vẫn nên vào bếp dùng đi, tôi dùng xong rồi.” Tân Án nói.

Gì Sam Sam cũng cảm thấy hơi quỷ dị, liền nhanh chóng trở lại phòng bếp rửa sạch tay.

Sau bữa tối, tiếng chuông vang lên đúng giờ.

“Đêm cuối cùng rồi, nhưng bạn bè của chúng ta vẫn chưa được ngắm cảnh xung quanh đây. Bây giờ xin mời mọi người từng bước đi đến vị trí trên bản đồ, bạn bè khán giả sẽ chọn ra thành viên đầu tiên tiến đến thăm dò.”

Bản đồ không biết từ khi nào đã bị nhét vào khe cửa, Tân Án nhặt lên: “Cái này chẳng phải là đi vài bước về bên phải thôi sao, chắc là rất dễ tìm.”

“Chỉ là đi trên đường, không biết sẽ gặp phải thứ gì thôi.” Gì Sam Sam lo lắng nói.

Bình Luận

0 Thảo luận