01
Ta và Bùi Tuyên đã làm oan gia suốt cả một đời, vừa nhìn thấy nhau đã ngứa mắt.
Vậy mà chẳng ngờ cuối cùng lại bị thích khách ám sát cùng lúc, ngay khi cả hai chỉ còn thoi thóp một hơi tàn vẫn không quên cãi vã.
Chỉ vì chuyện ai được chôn ở Bắc địa, ai sẽ về Nam cảnh mà tranh cãi không ngừng.
Ta cố gắng giữ chút hơi tàn, nắm lấy tay Thái tử rồi dặn dò:
"Cẩn Chi, mẫu hậu và phụ hoàng con cả đời chẳng đội trời chung. Hãy chôn mẫu hậu ở Bắc địa, còn Hoàng thượng thì an táng ở Nam cảnh!"
Thái tử rưng rưng nước mắt, gật đầu đồng ý.
Bùi Tuyên lại cố tình muốn chống đối ta:
"Bắc địa là nơi trẫm để mắt tới, đem Hoàng hậu chôn xuống Nam cảnh đi!"
Thái tử lại tiếp tục gật đầu vâng lời.
Cuối cùng, ta và Bùi Tuyên đồng loạt nhắm mắt, không còn hơi sức để tranh cãi thêm lời nào nữa.
02
Đến khi mở mắt ra lần nữa, ta đã trở thành thứ nữ của Hứa gia ở kinh thành, Hứa Hàn Thu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/l-m-oan-gia-c-i-cu-i-c-ng-hai-ta-he-r-i&chuong=1]
Thật sự rất trùng hợp, ta với nàng ấy trùng tên, chỉ khác họ mà thôi.
Nghe nói, cách đây không lâu, nàng ấy đã rơi xuống nước rồi bỏ m/a/n/g, còn ta thì sống lại trong t/h/â/n t/h/ể của nàng ấy.
Khi ta đứng dậy chuẩn bị ra khỏi cửa thì đúng lúc nghe thấy bên ngoài có người nói:
"Thánh thượng đã hợp táng Thái hậu và Tiên hoàng ở Bắc địa."
Vừa nghe đến đó, ta tức đến mức nghẹt thở, sau đó phun ra một ngụm m/a/u rồi ngất xỉu ngay tại chỗ!
"Cái thằng con bất hiếu!"
"Đúng là đồ bất hiếu mà!"
Rõ ràng là ta đã nói rằng đến chết cũng không muốn gặp lại hắn, thế mà nó lại đem ta và Bùi Tuyên hợp táng ở Bắc địa?
Lăng mộ phía Bắc nhỏ như vậy, chẳng lẽ c/h/e/c rồi mà ta vẫn còn phải chen chút nằm chung một hố với Bùi Tuyên hay sao?
03
Năm xưa, ta và Bùi Tuyên đã sớm có một thỏa thuận ngầm: lúc còn sống thì cãi nhau, đến c/h/e/c cũng tuyệt đối không muốn gặp lại.
Vì vậy, khi Công bộ xây dựng lăng mộ đã đặc biệt chia ra xây ở cả hai nơi, một phía Nam, một phía Bắc.
Địa cung phương Bắc và phương Nam đều được xây theo tiêu chuẩn dành cho một người, bọn ta không hề có ý định hợp táng.
04
Đến khi ta tỉnh lại lần nữa thì đã là hai ngày sau.
Đích tỷ cùng cha khác mẹ bưng thuốc tới đút cho ta uống, vừa đút vừa trách móc ta không biết quý trọng t/h/â/n t/h/ể mình.
Hứa Hàn Xuân - tỷ tỷ của t/h/â/n x/á/c này, là người xuất sắc nhất Hứa gia và cũng là người có quan hệ thân thiết nhất với nguyên thân.
Ba năm trước, nàng ấy đỗ đầu kỳ khoa cử, dùng một bài Thiên Thu Phú vang danh khắp Kinh thành.
Khi ấy, Bùi Tuyên đã đích thân phong nàng ấy làm nữ Trạng nguyên đầu tiên trong lịch sử. Còn ta vì chướng mắt Bùi Tuyên nên cố tình chê bai Thiên Thu Phú chỉ là thứ văn chương hoa mỹ, chẳng có gì đặc biệt.
Thế nên, câu đầu tiên mà ta nói sau khi tỉnh lại là:
“Đại tỷ, Thiên Thu Phú của tỷ thật sự rất tuyệt! Là tác phẩm hay nhất mà ta từng đọc!”
05
Hứa Hàn Xuân nghe ta nói vậy, lập tức ngẩn người, nhìn ta bằng ánh mắt nghi ngờ.
Ngay lúc ấy, quan nội thị trong cung đến truyền chỉ, nói muốn triệu Hứa Hàn Xuân nhập cung, Thánh thượng có việc quan trọng cần thương nghị.
Ta nghe xong mà trợn mắt líu l/ư/ỡ/i.
Bùi Cẩn Chi triệu Hứa Hàn Xuân vào cung làm gì?
Thấy ta ngẩn người, Hứa Hàn Xuân dịu dàng đắp lại chăn cho ta, dặn dò:
“Thu nhi, muội cứ yên tâm dưỡng b/ệ/n/h, tỷ vào cung một chuyến rồi về.”
Ta lập tức nắm c/h/ặ/t tay áo nàng ấy, làm nũng:
“Đại tỷ, tỷ vào cung có thể dẫn ta theo với được không? Ta cũng muốn đi.”
“Tỷ biết muội tò mò nhưng giờ muội vẫn còn b/ệ/n/h mà.”
Ta dứt khoát lật chăn rồi nhảy xuống giường, nghiêm túc nói với nàng ấy:
“Đại tỷ, muội khỏi rồi! Hoàn toàn khỏe mạnh! Tỷ cho muội theo với nha!”
Hứa Hàn Xuân bị ta làm nũng đến mức không chịu được, cuối cùng đành cho ta cải trang làm một thị nữ theo nàng ấy tiến cung.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận