Rồi hai người quấn quýt bên nhau suốt mười năm, nam chính nắm quyền chi phối cả triều đình, sau đó lại nhốt nữ chính, người luôn quan tâm đến nam phụ rồi giam nàng trong hậu viện, thậm chí còn sinh ra một cặp long phượng thai...
Những sự trùng hợp này có phải hơi nhiều rồi không?
Tác giả có thể viết ra những tình tiết hư cấu, nhưng nếu dựa theo nguyên mẫu để cải biên thì những sự kiện quan trọng thường sẽ không thay đổi nhiều.
Nghĩ đến đây, ta bỏ cả bữa tối, bắt đầu tra thật kỹ đoạn sau khi nam nữ chính đính hôn.
Cho đến khi quá mệt mỏi, mắt không mở nổi nữa, ta gục lên bàn ngủ quên mất.
Sáng hôm sau, khi tỉnh lại, ta đã nằm ngay ngắn trên giường của mình.
Trong phủ này, người dám bế ta về giữa đêm khuya, ngoài chàng ra thì còn ai nữa?
Ta không nhịn được mà cười khẽ.
Trì Nghiễn Trì à Trì Nghiễn Trì, mười năm sau chàng cũng vẫn là một kẻ ngoài lạnh trong nóng mà thôi.
8
Đến bữa trưa, ta muốn thăm dò nhiều việc hơn một chút nên đã đề nghị muốn có một thị nữ hầu hạ lanh lợi hoạt bát hơn.
Chẳng mấy chốc, một thị nữ tên là Bồ Đào được đưa đến.
Dĩ nhiên là ta biết tám phần mười nàng ấy là tai mắt của Trì Nghiễn Trì nhưng thứ ta cần chính là người truyền tin như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-i-n-m-ch-i-ti-u-ng&chuong=4]
Từ đó về sau, dù ta đưa ra bất cứ yêu cầu gì thì hôm sau mọi chuyện đều được sắp xếp đâu vào đấy.
Chỉ trừ việc rời khỏi viện và gặp Trì Nghiễn Trì.
Ta biết Trì Nghiễn Trì đã xác nhận thân phận của ta.
Nhưng ta không hiểu vì sao chàng lại không muốn gặp ta.
Ta đứng bên cạnh cái lỗ chó đã bị lấp kín, suy nghĩ xem liệu mình có thể đào nó ra rồi bò ra ngoài không.
Đúng lúc ta còn chưa kịp tìm được vật dụng thích hợp...
Bụi đất trên tường bỗng bắt đầu rơi rào rào.
Ta đứng nhìn một lúc thì thấy một bé gái đầu tóc bám đầy đất thò đầu ra.
Tiểu Xuân Ý.
Cô bé nhìn quanh một vòng, khi ngẩng đầu nhìn thấy ta thì lập tức rụt cổ lại rồi nhẹ nhàng gọi một tiếng:
"Mẫu thân."
Có lẽ là do bản năng của tình mẫu tử, trong lòng ta bỗng dâng lên một cảm giác xót xa, ta vội vàng bế cô bé ra rồi phủi bụi đất bám trên người cô bé:
"Sao con lại chui lỗ chó vào đây nữa rồi? Phụ thân con vẫn không cho các con đến đây à?"
Cô bé ngượng ngùng mím môi cười:
"Phụ thân không nói gì nhưng bọn con không dám, chui lỗ chó vẫn an toàn hơn."
Cô bé vừa nói vừa ngồi xổm xuống, vẫy tay gọi Trì Phi Vãn đang nhìn trộm bên kia bức tường.
Ta khẽ bật cười, trong phủ này còn có chuyện gì mà Trì Nghiễn Trì không biết nữa sao?
Ta sai Bồ Đào mang vài đĩa điểm tâm lên. Quả nhiên, lúc nàng ấy nhìn thấy bọn trẻ cũng chẳng có phản ứng gì đặc biệt.
Xuân Ý vẫn còn dè dặt, cô bé ngồi ngay ngắn, mắt không liếc ngang liếc dọc.
Còn Phi Vãn thì khác, đôi mắt to tròn lấp lánh của cậu bé cứ nhìn khắp nơi, lúc thì nhìn ta, lúc lại nhìn đĩa điểm tâm.
Thấy vậy, ta cố gắng nhịn cười rồi đưa cho mỗi đứa một miếng bánh.
Tiểu Phi Vãn ghé sát vào tai tỷ tỷ rồi thì thầm điều gì đó, hình như là "mẫu thân thay đổi rồi, mẫu thân trở lại rồi"...
Ta xoa cằm, bắt đầu thăm dò.
Dựa theo cuốn thoại bản đã được cải biên kia, ta đã đoán được sơ sơ mọi chuyện, có lẽ hồn ma nhập vào ta không thích Trì Nghiễn Trì mà lại yêu Tứ Hoàng tử.
Sáu năm trước, tân Hoàng đăng cơ, Tứ Hoàng tử bị giáng chức rồi rời khỏi Kinh thành.
Trì Nghiễn Trì dùng công lao phò trợ tân Hoàng để đổi lấy hôn ước trước đây, ép t/h/â/n x/a/c ta cưới hắn.
Vậy hai đứa nhỏ này thì sao?
Theo những gì ta hiểu về Trì Nghiễn Trì, nếu chàng phát hiện đây ta không phải là ta thì chắc chắn sẽ không đụng vào nàng ta.
"Trước đây ta đối xử với các con rất tệ sao?" Ta hỏi.
Tiểu Phi Vãn uất ức liếc nhìn ta, bĩu môi định nói.
Nhưng Xuân Ý lại vỗ vai cậu bé rồi nói:
"Không sao cả, mẫu thân. Phụ thân đã nói với bọn con từ trước rồi, người đối xử tệ với bọn con không phải là mẫu thân thật sự, mẫu thân thật của bọn con nhất định sẽ trở về."
“Hai đứa thường xuyên đến thăm ‘ta’?”
Nhìn kỹ thuật đào và chui lỗ chó của bọn trẻ, ta thấy có vẻ chúng khá là thành thạo rồi đấy.
Tiểu Phi Vãn gật đầu:
"Bọn con nhớ mẫu thân nên muốn xem khi nào mẫu thân mới trở lại."
Tiểu Xuân Ý cũng cúi đầu, nhẹ nhàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Ta thở dài, trong lòng cảm thấy chua xót không nói nên lời, vội ngồi xuống hôn nhẹ lên má hai đứa nhỏ để an ủi.
Thật là, nàng ta đã ngủ với nam nhân của ta mà còn dám đ/á/n/h luôn hài tử của ta.
Nghĩ thôi đã thấy uất ức không chịu nổi rồi.
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận