Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MƯỜI NĂM CHỜ ĐỢI TIỂU NGƯ

Chương 9

Ngày cập nhật : 2025-07-06 00:10:20
Chỉ là, ta không cần phải nói những điều này cho nàng ta biết.

“Tứ Hoàng tử năng lực tầm thường, dáng vẻ cũng không có gì nổi bật, hơn nữa đã có chính phi.”

“Ngươi thì biết cái gì! Quyền lực và địa vị mới là hào quang lớn nhất của một nam nhân! Ta không giống ngươi, cái đồ phụ nữ phong kiến chỉ biết nhìn mặt! Cho dù hắn đã có chính phi thì sao chứ! Đó chỉ là hôn nhân do phụ mẫu sắp đặt, bọn họ căn bản không có tình cảm! Hắn từng nói yêu ta! Chỉ cần chúng ta cùng cố gắng, ta nhất định sẽ trở thành Hoàng hậu!”

Thật sự vô phương cứu chữa.

Thứ như nàng ta… để lại chỉ thêm tai họa.

Trước khi rời khỏi giấc mộng, ta điều khiển không gian, trong tiếng thét gào thảm thiết của nàng ta, từ từ nghiền nát linh hồn nàng ta thành tro bụi.

17

Khi ta mở mắt ra lần nữa, trời đã sáng rõ.

Ta dụi dụi mắt, quay sang nhìn Trì Nghiễn Trì, không ngờ chàng cũng đang chăm chú nhìn ta.


[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-i-n-m-ch-i-ti-u-ng&chuong=9]


Ta đưa tay khẽ chạm vào quầng thâm dưới mắt hắn:

“Cả đêm không ngủ à?”

“Ừm, ta muốn nhìn nàng.”

Ta biết chàng đang lo lắng chuyện gì, bèn dứt khoát kể lại những chuyện xảy ra trong giấc mơ cho chàng nghe.

Nghe xong, ánh mắt chàng trầm xuống, không lập tức lên tiếng mà chỉ chuyển sang chuyện khác:

“Nghe nói ở Nam Cương có một loại cổ gọi là cổ tình nhân, có thể khiến người có tình sống c/h/e/c không rời. Ta đã sai người mời cổ bà đến. Phu nhân... cùng ta hạ cổ, được không?”

Tuy là chàng đang hỏi ý ta, nhưng giọng điệu lại chẳng hề cho ta chút lựa chọn nào cả.

Ta nghịch ngợm ngón tay hắn, dụi đầu vào lòng hắn, hít sâu một hơi rồi khẽ đáp:

“Được.”

Quá trình hạ cổ không hề phức tạp.

Chỉ cần hai người hòa m/a/u lại với nhau rồi pha nước uống vào là xong.

Sau khi hạ cổ tình nhân thành công, lòng bàn tay mỗi người sẽ hiện lên một nốt ruồi son đỏ thẫm.

Trì Nghiễn Trì v/u/o/t v/e nốt ruồi trong tay, ngẩng đầu nhìn ta rồi mỉm cười.

Nụ cười đó khiến ta thấy mình say đến ngốc luôn rồi.

Nếu đây là cảm giác an toàn mà chàng mong muốn, vậy ta nguyện ý trao cho hắn.

18

Từ sau khi thành thân, Trì Nghiễn Trì khôi phục lại toàn bộ quyền hạn của ta với tư cách nữ chủ nhân Hầu phủ, cũng không còn hạn chế việc ta giao thiệp với người ngoài nữa.

Hôm ấy, khi ta đang chơi trò “củ cải ngồi xổm” với hai nhóc con và mấy thị nữ trong hoa viên thì Bồ Đào vội vã chạy vào, sắc mặt đầy vẻ khó xử:

“Trưởng Công chúa mời phu nhân qua phủ một chuyến…”

Thấy gương mặt nhăn nhó của nàng ấy, ta mỉm cười hỏi:

“Trưởng Công chúa là nhân vật đáng sợ lắm à?”

Chưa kịp để Bồ Đào đáp, Tiểu Phi Vãn đã nhào tới ôm chặt lấy chân ta, vội vàng trả lời như muốn lập công:

“Con biết! Con biết! Trưởng Công chúa hay tới phủ mình, bên ngoài ai cũng nói là nàng ta thích phụ thân đó ạ!”

Hả?

Gì cơ?!

Bồ Đào không phản bác, chỉ khẽ thì thầm: “Chi bằng phu nhân giả b/ệ/n/h từ chối, đợi Hầu gia về rồi hẵng đi.”

Ta hỏi:

“Thị nữ của Trưởng Công chúa vẫn chưa rời đi đúng không?”

“Dạ… đúng…”

Ta chải tóc rửa mặt đơn giản rồi vẫn bước lên xe ngựa.

Ta không muốn việc gì cũng phải trốn sau lưng Trì Nghiễn Trì.

Huống hồ, nếu Trưởng Công chúa thật sự có ý đồ xấu thì cùng lắm là ta và Trì Nghiễn Trì sẽ cùng nhau xuống Hoàng tuyền.

Kiếp sau lại làm một đôi phu thê tốt.

Trưởng Công chúa là tỷ tỷ ruột của đương kim Thánh thượng.

Phải công nhận, nàng ấy là một nữ nhân rất đẹp.

Sau vài câu xã giao, nàng ấy mời ta ngồi xuống:

“Nghe nói lần thành thân này là do phu nhân tự nguyện?”

Ta tưởng nàng ấy sắp gây chuyện, lập tức nhẹ nhàng vén tóc, mỉm cười dịu dàng đáp:

“Vâng, ta đã phụ lòng A Nghiễn bao năm qua, cũng nên cho chàng một danh phận chính đáng.”

Tôi tưởng nàng ấy sẽ nổi giận khi nghe ta nói câu đó, ai ngờ mắt Trưởng Công chúa lại sáng rực lên.

Nàng ấy nói:

“Phu nhân, ta có một yêu cầu có hơi quá đáng.”

Tới rồi, tới rồi. Trong đầu ta hiện lên vô số những tình tiết đấu đá trong mấy quyển thoại bản cung đấu từng đọc.

Nghe câu này, chắc là nàng ấy sắp bảo ta tự xin hưu thư đây.

Không ngờ, ngay giây tiếp theo, Trưởng Công chúa lại nói:

“Có thể… kể cho ta nghe chi tiết chuyện hôm đó không?”

Ta: Hả???

Hết chương

Biên tập: Team Qi Qi

Bình Luận

0 Thảo luận