Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MỘT CÔ GÁI NHƯ EM

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-03-18 16:51:19
08

Chu Lạc ở nhà tôi một thời gian, tôi dẫn cậu đi mua thêm ít quần áo.

Quần áo của cậu phần lớn cần may đo riêng, không phải để làm đẹp mà vì vải may đo ổn định hơn.

So với người khác, người nhà tôi đây mới đúng là thể chất cậu ấm chính hiệu.

Đây là lần thứ 7 trong năm nay tôi đi dạo phố gặp Trần Thần, gặp nhiều đến mức sắp quen rồi.

Anh nhìn tôi, vẻ mặt trầm lặng hơn nhiều.

Chu Lạc không thích anh, vừa thấy đã càu nhàu: "Chỉ biết mặt đen thui thế, chị à, chị nợ anh ta bao nhiêu tiền? Không được, để em bán mình trả nợ thay chị! Chứ nhìn cục than thế này cũng khó chịu."

"Im đi, anh ấy tặng chị một căn hộ, chính là nơi chúng ta đang ở đấy."

"Hả? Chỉ thế thôi à, hai chị em mình góp góp cũng đủ mà, không được thì trả lại đi!"

"Cậu im đi! Chị của cậu vì căn hộ này mà phải đi dã ngoại với mấy cậu ấm này, kết quả là phải đi bộ cả đêm trên núi, đây là thứ chị đáng được nhận."

"Chị à, chị khổ quá, chị đợi em, công ty em mở với bạn gần đây có chút phát triển, đợi sau này em k/i/e/m được nhiều tiền, mua tám mười căn nhà, chị à, chị học cao học đi! Lúc đó em qua đây học cùng chị, bạn em hỏi em sao lại ở đây, em sẽ nói bao nuôi một nữ sinh cao học, nghĩ thôi đã thấy vui rồi."

"Cút đi..."

Trần Thần nhìn hai cái đầu đang ghé sát vào nhau của chúng tôi, không nhịn được nhíu mày: "Hai người nói gì mà phải gần thế?"

Chu Lạc cúi đầu lẩm bẩm: "Nói xấu anh."

Nhưng ngẩng đầu lên lại là một nụ cười: "Anh Trần à, sau này em không ở đây, nhờ anh chăm sóc chị em nhé. Chị em nhát gan, mấy chuyện đi bộ cả đêm trên núi này thì đừng để chị ấy làm nữa, dù sao chị ấy cũng là con gái, sợ lắm..."

Trần Thần sững người: "Tôi khi nào để cô ấy..."

Nhưng anh nói được nửa câu thì không nói tiếp nữa, chỉ nhìn chằm chằm vào tôi. Tôi lặng lẽ cúi đầu, không phải tôi nói đâu, không liên quan đến tôi.

Bên này Chu Lạc lại kéo anh tiếp tục nói: "Anh Trần à, thời gian qua thật sự cảm ơn anh đã chăm sóc. Anh thích gì để em tặng anh?"

"Tôi không cần."

Sắc mặt Trần Thần không được tốt lắm, nhưng Chu Lạc không giận, ngược lại còn cười: “Em add WeChat anh nhé!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/m-t-c-g-i-nh-em&chuong=6]

Có gì anh thấy thiếu thốn thì cứ tìm em, chị em ở đây một mình, người nhà không ở cùng, cũng sợ chị ấy có chuyện, sau này có việc gì anh cứ tìm em là được..."

Trước khi nhập học Chu Lạc phải đi, trước khi đi còn lưu luyến mãi mới ra khỏi cửa, vào ga còn ngoái đầu lại:

"Chị à, nhớ em nhé!"

Tôi tiến gần ôm cậu ấy, cậu ấy sững người, ngẩn ngơ nhìn tôi: "Chị à, đây tính là hồi đáp không?"

Tôi không nói gì, chỉ lo lén lút nhét thẻ ngân hàng vào túi cậu. Một lúc lâu sau, cậu mới phản ứng lại, cẩn t/h/ậ/n ôm tôi.

Đợi cậu qua kiểm tra an ninh, tôi mới chỉ vào túi cậu, cậu sờ thấy thì cứng đờ: "Chị à... chị à, chị quay lại đi, chị cầm thẻ về đi, em còn tiền mà..."

"Chị à... chị đừng đi... chị à... chú ơi, cháu có thể qua đó một chút không ạ? Chú đưa thẻ này cho cô gái kia... chị à, chị quay đầu lại đi..."

Tôi bịt tai bước nhanh ra cửa. Thực ra tôi với Chu Lạc không gặp nhau thì còn tốt, khi không gặp chỉ là chia sẻ mọi thứ, thỉnh thoảng nhớ đến, những tình cảm đó dường như cũng không nặng nề.

Nhưng một khi gặp mặt, là không chịu nổi chia ly, tôi thế nào cũng không ngăn được nỗi buồn về sự chia ly trong lòng.

Trong thẻ của Chu Lạc có tới 800.000... Cậu ấy chắc đã gom góp hết số tiền mình có thể dành dụm được mang đến đây.

Quá nhiều rồi, cho ít thôi thì tôi đã nhận…

09

Chu Lạc đi rồi, tôi cũng bắt đầu đi học.

Học kỳ 2 năm ba, nghĩ đến chuyện chuẩn bị thi cao học, tôi đành từ chức vị trí chủ tịch, nghĩ đến Trần Thần, tôi còn đặc biệt liên lạc với anh.

Sau này anh gửi lì xì cho tôi cũng không dùng được nữa, cụ thể có thể liên lạc với giáo viên chủ nhiệm hoặc người khác.

Bên đó mãi sau mới gửi lại cho tôi một tin nhắn: "OK"

Tôi x/a/c nhận xong, cũng chẳng để tâm gì.

Trần Thần rất lâu không liên lạc với tôi, cho đến một ngày, nghe nói anh có bạn gái mới.

Ban đầu tôi tưởng là Tiền Tịnh, hỏi thăm mới biết không phải, chỉ nghe nói là một người phụ nữ rất xinh đẹp.

------+++------
Edit: Florence

Bình Luận

0 Thảo luận