Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

TÌ NỮ NHÓM LỬA CỦA GIAN THẦN

Chương 6

Ngày cập nhật : 2025-08-18 23:40:23
Khi ta chạy về phía nội viện, lá cây trên cành vang lên xào xạc.
Sắp đến phòng cửa thì đại ca ám vệ thấp giọng nói: "Hắc Tử, ta biết ngay ngươi sẽ không lấy bạc của bà ta mà. Quả nhiên ngươi không làm đại nhân thất vọng!"
Ta nghiêng đầu nhìn lên cây, chợt nhận ra đại ca ám vệ đang giám sát ta?
Thấy huynh ấy định đi, ta lập tức nhảy lên ôm chặt lấy giày đen của huynh ấy, tỏ lòng trung thành.
"Đại ca ám vệ, đại nhân... đại nhân sợ ta nhảy việc nên mới phái huynh theo dõi ta sao?”
"Ta sẽ không đâu, ta trung thành tuyệt đối với đại nhân, ngài ấy đã trả bạc trước cho ta, cả đời này ta sẽ làm trâu làm ngựa cho ngài ấy..."
Mỗi tháng năm lượng bạc đó! Công việc tốt như vậy đi đâu mà tìm?
Bà thím kia cho nhiều thật, nhưng bà ta cảm xúc bất ổn quá.
Nương ta từng nói, nhất định phải đi theo người có tâm trạng ổn định.
Đại nhân tuy nói chuyện khó nghe, nhưng tâm trạng cực kỳ ổn định, ta chưa từng thấy ngài ấy nổi giận bao giờ.
Không thể để đại nhân hiểu lầm, nếu bị đuổi đi, Thôi đại ca chắc chắn sẽ mắng ta.
Ám vệ đại ca dùng sức mấy lần mà vẫn không kéo ta ra được, không thể tin nổi nhìn ta.
"Hắc Tử, sao ngươi khỏe vậy?"
Ta gãi đầu, sốt ruột đến mức sắp khóc: "Đại ca ám vệ, huynh nhất định phải nói rõ với đại nhân, trong lòng ta thật sự chỉ có ngài ấy..."
Ám vệ lại thử rút chân hai lần, rồi bỏ cuộc, ném cho ta một tấm lụa mỏng, bất đắc dĩ nói:
"Biết rồi, mau đeo vào, vào hầu hạ đại nhân đi."

8
Khi hầu hạ Hà Húc dùng bữa, ta nóng bỏng nhìn hắn chằm chằm.
Theo lý mà nói, với kiểu nhìn này của ta, ngay cả con trâu trong thôn cũng phải đá ta một cái rồi.
Nhưng da mặt của hắn rất dày, không những không cảm thấy xấu hổ, mà còn vừa ăn hai miếng vừa nhướn mày liếc ta.
"Nhìn cái gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/t-n-nh-m-l-a-c-a-gian-th-n&chuong=6]

Nhìn nữa ngươi cũng không lớn lên đẹp như bản quan đâu."
...
Ta cười hì hì, lấy lòng mà xé một cái đùi gà đưa cho hắn.
"Ta biết mà, đại nhân đẹp nhất..."
Hà Húc không nhận lấy đùi gà, mà lại nhìn ta đầy đề phòng.
"Bản quan đẹp hay không cũng không liên quan đến ngươi, không được trèo lên giường!"
"Không phải, không phải, ta không có ý đó! Trong lòng ta chỉ có Thôi đại ca, ta chỉ muốn nói với đại nhân rằng ta sẽ không nhảy việc.
"Dù có người khác trả nhiều bạc hơn, ta vẫn sẽ hầu hạ đại nhân thật tốt, làm trâu làm ngựa cho đại nhân!"
Hà Húc cười khẩy.
"Ai lại ngốc đến mức trả giá cao để mua ngươi về chứ?"
"Thật mà! Hôm nay có một đại nương muốn cho ta năm trăm lượng đấy!"
"Nhưng ta không lấy! Ta biết mình giỏi, khỏe mạnh, mấy vị quý nhân trong thành đều thích.”
"Nhưng ta không phải người ba lòng hai dạ, trong lòng ta chỉ có đại nhân, ta đối với đại nhân đến chết không thay đổi!"
Đây là câu hát ta nghe được khi đi chợ mua thức ăn, trong gánh hát có một tiểu thư nghe mà rơi nước mắt, chắc hẳn rất cảm động.
Hà Húc nghe xong, giữa hai chân mày giật giật, rồi tiếp tục uống canh.
"Hắc Tử, không biết dùng từ thì bớt nói đi.
"Còn nữa, khăn che mặt bị rơi rồi, che kín lại đi!"
...

9
Đêm tối, gió lớn.
Để thể hiện thành ý với Hà Húc, ta quyết định từ nay về sau sẽ cùng ám vệ đại ca canh đêm cho hắn.
Hiện tại đầu hè, trời vẫn chưa nóng lắm. Ta ngồi bệt trên bãi cỏ bên cửa sổ, tựa vào tường, chuẩn bị qua đêm như vậy.
"Trâm dài rơi bên tóc ~ Tất nhỏ ôm lấy eo ~ Đêm đêm lời ngọt ngào ~ Ngày ngày dáng kiều diễm ~"
Ngoài mê tiền, sở thích lớn nhất của Hà Húc chính là ca hát. Tuy ta nghe không hiểu hắn đang hát gì, nhưng giọng điệu lại êm tai vô cùng.
Có lần ta buột miệng khen trước mặt Tôn thị vệ, y lập tức đỏ mặt, quát lên:
"Những bài đại nhân hát, sau này ngươi nghe ít thôi, không có lợi đâu!"
Tôn thị vệ suy nghĩ nhiều quá rồi. Nghe hát giúp dễ ngủ, chứ có lợi hay không, ta chẳng quan tâm...
Nửa đêm, ta bị đánh thức bởi một loạt tiếng động lạ.
"Ưm... ưm ưm..."
Từ phòng Hà Húc truyền ra những âm thanh bị bịt miệng, kèm theo tiếng đồ vật rơi loảng xoảng.
Không hay rồi!
Có thích khách!
Ta quẹt nước miếng bên mép, lao thẳng qua cửa sổ.
Quả nhiên, trong phòng có một bóng người to lớn đang đè lên người đại nhân!
Hắn bị bịt miệng, hai tay giãy giụa đập loạn xạ, nhưng kẻ trên người lại không hề nhúc nhích, trông vô cùng khổ sở.
"Tên trộm nào! Đại nhân đừng sợ, ta tới cứu ngài đây!"
Ta gào lên một tiếng, khí thế hừng hực.

Bình Luận

0 Thảo luận