12
Trong đại lao tối tăm, không chút ánh sáng, bỗng vang lên tiếng đẩy cửa gấp gáp.
Ánh sáng chói lòa đột ngột xuyên qua khe cửa, ta theo bản năng nheo mắt lại.
Giữa những mảng sáng tối đan xen, thiếu niên vốn nên ôn nhuận như ngọc giờ đây chỉ còn lại vẻ hoảng loạn khôn cùng.
Bùi Chiêu ôm lấy ta đang thoi thóp rời khỏi Khương phủ.
Sau lưng là âm thanh tịch thu gia sản.
Giang gia vì tội mưu hại trung lương, tham ô quân lương mà bị liên lụy cả nhà.
“Ngài đã trình chứng cứ tội trạng của Giang gia lên Ngự sử đài?” Ta yếu ớt cất tiếng hỏi.
“Hửm.” Hắn khẽ gật đầu.
Bùi Chiêu chưa bao giờ là một hoàng tử vô dụng. Bề ngoài hắn thân thiết với thế gia, nhưng chưa từng thực sự tin tưởng ai.
Trong tay hắn nắm giữ không ít bí mật của thế gia, điều đó không có gì lạ.
Nhưng Tống Minh sao có thể dung thứ cho hắn làm càn?
Hắn dường như hiểu rõ nghi hoặc trong mắt ta, ánh mắt dịu dàng nhìn ta nói: “Giang Diễn vì ta mà chết, Giang gia lại có ý đầu nhập Thái tử, cữu cữu tất nhiên muốn diệt trừ Giang gia càng sớm càng tốt.”
Ta khẽ nhíu mày.
“Được rồi, là ta giả tạo ra bức mật thư giữa Giang gia và Thái tử.” Hắn cười nhẹ.
Không uổng công ta nhiều lần liều chết cứu hắn.
Trong lòng bỗng dưng dâng lên một tia khoái ý, ta đã thắng cược rồi.
Khoảnh khắc Bùi Chiêu vì ta mà mất kiểm soát, suýt chút nữa đánh chết người, ta đã đánh cược một ván.
Nếu ta thực sự bị Giang gia hãm hại, hắn nhất định sẽ không tiếc mọi giá để cứu ta, thậm chí đạp đổ cả Giang gia vì ta.
Ta vốn không có chút kỳ vọng nào vào ván cược này.
Ta không tin hắn.
Càng không tin vào cái gọi là tình yêu.
Nhưng hắn lại thật sự đến rồi!
Thì ra… khi tuyệt vọng mà có người vì mình mà đến, cảm giác là như thế này đây.
Ánh mắt hắn nhìn ta lộ rõ đau lòng.
“Hết thảy đều đã xong rồi, đừng lo lắng nữa, cũng đừng để tâm đến bọn họ. Chúng ta về nhà.”
Nhà?
Ta… còn nhà sao?
Nhà của ta đã sớm bị thế gia hủy hoại.
Tấn thị là gia tộc hàn môn do bệ hạ tự tay nâng đỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/c-s-v-n-c-m&chuong=6]
Việc đồ sát Tấn thị chẳng khác nào chặt đi một cánh tay của bệ hạ.
Mà ta, nhờ tay Bùi Chiêu tiêu diệt Giang gia, cũng coi như chặt đứt một cánh tay của Tống Minh.
Một quân cờ quan trọng đã bị ta phá bỏ.
Mục tiêu kế tiếp… Tống Minh.
Lão hồ ly Tống Minh ấy, chưa chắc đã hoàn toàn tin vào tính chân thực của bức thư, nhưng lão đa nghi quá mức, thà giết nhầm trăm người còn hơn bỏ sót một kẻ.
Lão đi một bước, tính mười bước.
Thậm chí, trước khi đưa ta vào tay Giang lão gia, lão đã hạ độc ta trước.
Đó là loại độc khiến cơ thể ta không ngừng suy kiệt, tuổi thọ giảm sút.
Dù ta may mắn thoát khỏi tay Giang lão gia, cũng chẳng thể sống lâu.
Vậy nên, lão chẳng hề bận tâm đến việc Bùi Chiêu cứu ta.
Điều quan trọng hơn cả là, từ đầu đến cuối, lão vẫn giữ bộ dáng cao thượng, nho nhã, bàn tay sạch sẽ không vấy bẩn chút nào.
Cái chết của ta, từ đầu chí cuối đều do Giang lão gia gây nên, chẳng có chút quan hệ nào với lão.
Lão tin rằng Bùi Chiêu cũng sẽ không vì ta mà sinh ra hiềm khích với lão.
Nhưng lão đã tính sót một chuyện.
Ta là người đã từng bị luyện độc.
Ta, trăm độc bất xâm!
Tống Minh không biết, con kiến hèn mọn mà lão khinh thường, kẻ tiện dân mà lão coi rẻ, đang âm thầm ủ mưu cho một cơn đại biến.
Năm xưa lão từng dùng phương thức tàn nhẫn và vô nhân đạo nhất để đồ sát Tấn gia của ta, thì ngày sau, ta cũng sẽ trả lại tất cả, gấp trăm lần, ngàn lần!
Ta sẽ nâng lão lên thật cao, chờ đến lúc lão phong quang vô hạn, đắc ý nhất… rồi hủy diệt lão.
Những thứ mà lão tưởng chừng đã bóp chết từ lâu… đang sắp sửa tái hiện!
13
Ta trở thành quản sự trong vương phủ, chịu trách nhiệm chăm lo mọi chuyện từ ăn ở, sinh hoạt của vương phủ, cũng như quản lý toàn bộ hậu viện của Bùi Chiêu.
Hắn không đề phòng ta, ta có thể ra vào thư phòng của hắn, biết được nhiều bí mật trong vương phủ.
Hôm ấy, Tống Minh đến.
Bọn họ đang lên kế hoạch hãm hại Thái tử trong yến tiệc mừng thọ của Thái hậu.
Âm mưu là hạ xuân dược vào thức ăn của Thái tử và phu nhân Hướng thị của Lễ bộ thị lang. Sau đó, sắp đặt để hai người họ ở chung một gian phòng, tạo thành chuyện tư thông bị bắt tại trận.
Nhà họ Lý tuy là thế gia trăm năm, nhưng vì phu nhân của Lý Yến - Hướng thị xuất thân từ Hướng tướng quân phủ, vốn là hàn môn, nên gia tộc này luôn giữ lập trường trung lập trong cuộc đấu tranh giữa các phe phái.
Nhưng nếu Thái tử thực sự làm nhục chính thất của Lý gia, thì bị bôi nhọ không chỉ là danh dự của gia tộc, mà cả sự trung lập của Lý gia cũng sẽ bị phá vỡ. Khi ấy, vì nỗi nhục này, họ chắc chắn sẽ hoàn toàn nghiêng về phe Tứ hoàng tử.
Còn Thái tử, hắn ta sẽ bị mang tiếng xấu vì cưỡng hiếp thê tử của đại thần triều đình. Thế gia sẽ nhân cơ hội này ép bệ hạ phế truất hắn ta.
Một kế sách vừa độc ác, vừa sắc bén, nhất tiễn song điêu.
Nhưng Bùi Chiêu lại do dự.
Tống Minh không phải đến để hỏi ý kiến hắn mà là để thông báo.
Lão nói, trong tranh đấu triều chính, làm gì có ai giữ được đạo nghĩa? Bao đời đế vương, ai mà không bước lên ngai vàng trên núi thây biển máu?
Nhưng vì sao… một nữ nhân vô tội như Hướng thị lại phải trở thành vật hy sinh?
Ta nhớ về năm đó, khi bị kẻ luyện độc bắt cóc, mang đến một ngôi làng để thử nghiệm độc dược.
Mỗi lần lão rời đi vài ngày, ta lại bị nhốt trong phòng, sống chết mặc kệ. Mỗi khi đói đến hoa mắt chóng mặt, luôn có một bé gái tên Chiêu Đệ lén mang thức ăn đến cho ta.
Sau này, ta giết kẻ luyện độc, trốn thoát.
Năm ấy xảy ra đại nạn đói, Chiêu Đệ được phu nhân Lý phủ - Hướng thị thu nhận, còn ta thì được Tống Tử Uyên mang đi.
Năm ngoái, ta và Chiêu Đệ gặp lại nhau ở Trường An.
Nàng nói Hướng thị đã đặt cho nàng một cái tên mới - Hướng Quỳnh, dạy nàng đọc sách, viết chữ, cho nàng một chốn dung thân.
Trong lời kể của nàng, Hướng thị cũng giống như Tống Tử Uyên, là một nữ tử vô cùng lương thiện.
Một người như vậy… không nên trở thành con cờ trong cuộc chiến quyền lực.
Trước khi rời đi, Tống Minh nhìn ta thật sâu, ánh mắt âm lãnh chẳng khác gì khi lão từng giết sạch tộc nhân của ta năm đó.
Ta ho vài tiếng, cố ý làm bản thân trông thật yếu ớt.
Lão cười, quay người rời đi.
Ta cũng cười.
Tống Minh muốn hoàn toàn lật đổ hàn môn và Thái tử?
Đã hỏi ta có đồng ý chưa?
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận