Sau khi biết nam thần của mình không còn thường xuyên gọi đồ ăn từ tiệm mình nữa, Trần Kha không khỏi cảm thấy có chút thất vọng.
Mặc dù cô rất vui mừng cho sự nghiệp của nam thần nhà mình, nhưng, nhưng...
May mắn thay, mặc dù La Dữ Tông đã đi làm, nhưng anh vẫn không hoàn toàn ngừng việc gọi đồ ăn ship về, vì vậy ba đến bốn ngày trong một tuần, Trần Kha vẫn nhận được đơn. Hai món ăn cô mới học nấu đều được La Dữ Tông khen ngợi.
Không phải đi giao đồ ăn hai lần một ngày, Trần Kha cũng có nhiều thời gian rảnh hơn, nhưng đồng thời, cô cũng không thể ngày nào cũng ăn ké đồ ăn của nam thần nữa. May mắn thay, vào cuối tháng trước, cô đã nhận được 5.000 nhân dân tệ tiền phí trải nghiệm hệ thống từ công ty của Chu Tiểu Mục, thậm chí còn nhận được thêm 1.000 nhân dân tệ tiền thưởng, nên cô không còn túng thiếu và không đủ sống.
Nhưng cứ tiếp tục như thế này thì không phải là giải pháp. Vẫn chưa biết "Giấc Mơ Thành Hiện Thực" của cô có thể trở thành hiện thực hay không. Ngay cả bây giờ, Trần Kha vẫn không tin rằng cô có thể thực sự chinh phục được La Dữ Tông. Mặc dù giấc mơ này đẹp đó nhưng dường như cũng chẳng quan trọng đến vậy. Trần Kha tự nhận mình là người bình thường nên gần đây vẫn đang nghĩ đến việc tìm việc làm.
Việc tìm việc làm không dễ dàng, nhưng may mắn là Trần Kha có tay nghề, thỉnh thoảng có thể giúp người khác vẽ một số bản vẽ và kiếm thêm chút tiền để bù vào khoản thiếu hụt.
Mấy ngày nay La Dữ Tông không có ở thành phố B, theo lời kể của người qua đường trên mạng, La Dữ Tông đã đi đến một thị trấn nhỏ cùng với một số ngôi sao khác để quay một chương trình tạp kỹ, chuyến đi sẽ mất gần một tuần. Vào thời điểm này, Trần Kha đã nhận một công việc tư nhân và giúp một người bạn cùng lớp cấp 3 vẽ một bộ bản vẽ trang trí nhà cửa và bản vẽ xây dựng. Thức khuya dậy sớm bận rộn gần một tuần, mới chỉ kiếm được vài ngàn nhân dân tệ tiền phí thiết kế.
Tuy nhiên, cô không biết rằng trong khi cô đang sống một cuộc sống viên mãn và bận rộn thì cuộc sống của nam thần của cô lại không được suôn sẻ như vậy.
***
Chương trình truyền hình thực tế mới của La Dữ Tông trên kênh Hỏa Long Quả có tên là "Thanh Sơn Thủy Hữu Tình". Nội dung của chương trình về cơ bản là tập hợp bốn, năm người nổi tiếng lại với nhau để cùng đi đến một danh lam thắng cảnh và ở nhà dân trong ba đến bốn ngày, bao gồm cả thời gian đi lại và thời gian chuẩn bị, tổng hành trình là một tuần.
Địa điểm đầu tiên được nhóm chương trình lựa chọn là một ngôi làng nhỏ ở bờ biển đông nam, ba phía được bao quanh bởi núi đồi và một phía là hướng ra biển. Chỉ có một con đường chính dẫn ra ngoài. Có thể nói rằng, chỉ cần các ngôi sao đến đây, họ sẽ sống một cuộc sống hoàn toàn biệt lập.
Có thể tưởng tượng, những món ăn mà chương trình cung cấp chỉ có các món gia đình địa phương. Các ngôi sao không thể tự lựa chọn hương vị và có gì thì ăn đó.
Vì gần biển nên các món ăn dân dã ở đây chủ yếu là hải sản nhưng có vị ngọt. Và hai thứ này, bất kể là hải sản hay đồ ngọt, La Dữ Tông đều ghét cay ghét đắng.
Vì vậy, chỉ sau một ngày sống ở đó và trước khi bắt đầu quay phim, La Dữ Tông cảm thấy có chút choáng ngợp vì chán ăn. Anh chỉ có thể tự an ủi mình: anh đã ở nhà suốt mấy ngày qua, ngày nào cũng ăn những món ăn hợp với khẩu vị của mình và đã tăng cân. Tăng cân thì lên hình sẽ không đẹp, vì vậy coi như nhân dịp này để giảm cân.
Tuy nhiên, người đại diện Trác Hạo nhận thấy rằng tình trạng chán ăn của La Dữ Tông không chỉ xảy ra sau khi anh đến ngôi làng này. Khi còn ở thành phố B, mặc dù không rõ ràng như bây giờ, nhưng La Dữ Tông cũng đều ăn rất ít.
Đêm đó, La Dữ Tông lại ăn rất ít, chỉ ăn được nửa bát cơm với một ít rau xào tỏi, sau đó đặt bát đũa xuống, trở về phòng. Mặc dù chương trình thiết kế nội dung là nhiều người nổi tiếng sẽ cùng sống tại một homestay, nhưng tùy theo thói quen sinh hoạt khác nhau của mỗi người, các ngôi sao chỉ cần trang điểm, làm tóc trong ngày và tập trung tại homestay do nhóm chương trình lựa chọn. Sau khi quay phim vào ban đêm, họ cũng có thể quay lại các nhà dân khác do nhóm chương trình cung cấp.
Còn những cảnh quay đi ngủ và thức dậy vào ban đêm trong chương trình, tất cả đều được dàn dựng.
Trong lần quay đầu tiên, đoàn làm phim đã sắp xếp cho La Dữ Tông một nhà trọ không xa nơi ở được sử dụng để quay chương trình vào ngày hôm sau. Anh đến đây bằng ô tô vào chiều hôm qua và ở lại đây một ngày một đêm. Ngoại trừ đồ ăn không hợp khẩu vị, anh rất hài lòng với môi trường sống và sự hiếu khách của chủ nhà trọ.
Anh trở về phòng ngủ và nằm im trên giường một lúc, anh mới chỉ ăn nửa bát cơm và một ít rau, và thực ra chưa hề no. Nằm trên giường, anh không khỏi nhớ đến mấy món ăn của "Bếp nhỏ Trần Trần".
Anh đang nhắm mắt cố gắng ngủ thì có người gõ cửa ba lần. Không đợi anh trả lời, cửa tự động mở ra. Anh không cần quay lại cũng biết người dám tự ý bước vào phòng anh cũng chỉ có Trác Hạo.
Đúng như dự đoán, giọng nói của Trác Hạo vang lên từ phía sau: "Lão La, sao ăn ít thế? Dì Vương còn hỏi tôi đồ ăn cô ấy nấu không hợp khẩu vị của cậu à. Tôi làm sao dám nói thật với người ta? Tôi phải nói dối là gần đây cậu đang giảm cân, để che giấu. Dì Vương còn nói rằng cậu trông gầy hơn nhiều so với trên TV, và không cần phải giảm cân chút nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/chi-giao-do-an-cho-nam-than&chuong=16]
Nếu cậu gầy như cái cột điện thì trông không đẹp trai chút nào..."
La Dữ Tông đột nhiên trở mình, nằm thẳng trên giường, ngẩng đầu nhìn Trác Hạo, đưa tay vuốt tóc trên đỉnh đầu, nói:"Không phải là giảm cân sao? Lúc trước anh còn mắng em nhiều như vậy, bây giờ không muốn cũng phải giảm cân."
Trác Hạo nhún vai: "Đó là do cậu quá kén chọn. Nếu không, cậu không bị dị ứng với hải sản như Tuân Trạch... còn không ăn đồ ngọt, khẩu vị của cậu cũng quá kỳ lạ rồi đó!"
Thực ra, khẩu vị của La Dữ Tông không hề "kỳ quái" như Trác Hạo nói, nhưng bản thân Trác Hạo lại là tín đồ trung thành của đồ ngọt. Anh ấy luôn phải có một món tráng miệng sau mỗi bữa ăn thì mới tính là trọn vẹn. Ngay từ ngày đầu gặp mặt, anh ấy đã không hiểu được tại sao La Dữ Tông lại ghét đồ ngọt, lần này anh ấy chỉ nhắc lại chuyện cũ.
"Được rồi." La Dữ Tông sốt ruột xua tay: "Em mới ăn nửa bát cơm thôi mà vẫn còn đói, đừng nói chuyện này nữa. Đúng rồi, anh có mang theo mì gói không?"
"Không mang." Trác Hạo lắc đầu. "Đoàn sản xuất đã nói trước là chúng ta sẽ ở nhà một người dân địa phương, tự nhiên sẽ có người nấu ăn. Không cần phải chuẩn bị quá nhiều đồ ăn vặt. Anh nghĩ ăn mì gói sẽ khiến mặt cậu sưng vào ngày hôm sau, nên anh cũng không mang theo."
Suy cho cùng, họ đã là đối tác làm việc với nhau nhiều năm rồi. Tuy phàn nàn nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt đói bụng của La Dữ Tông, Trác Hạo vẫn không khỏi lo lắng. "Mấy người trợ lý chúng ta mang đến lần này đều là tạm thời được công ty gọi đến. Không ngờ lại gặp tình huống này, không ai biết nấu ăn cả. Nếu không, chúng ta có thể mượn bếp của chủ nhà, tự nấu một chút đủ sống qua ngày là được..."
"Haiz, thôi vậy." La Dữ Tông hít một hơi thật sâu: "Nhịn chút rồi sẽ ổn thôi."
"Nhưng ngày mai cậu vẫn phải quay sớm mà." "Không sao đâu, đồ ăn sáng ở đây vẫn ăn được."
Trác Hạo nhớ ra sáng nay La Dữ Tông quả thực đã ăn rất nhiều. Bữa sáng của người dân địa phương khá đa dạng, có cả trứng luộc. "Anh thấy dạo này cậu ăn uống ở công ty cũng ít lắm. Không hợp khẩu vị của cậu à? Trước đây cậu có kén ăn thế này đâu."
Sau khi được Trác Hạo nhắc nhở, La Dữ Tông cũng phát hiện ra mình có vấn đề. Anh nửa ngồi nửa dựa vào đầu giường, gãi đầu. "Em cũng không biết sao nữa. Chắc tại thời gian vừa rồi ăn nhiều đồ hợp khẩu vị mình quá. Đột nhiên, em phải đổi sang một bữa ăn như công việc bình thường nên cũng không có khẩu vị muốn ăn."
Trác Hạo nhíu mày, không nói gì thêm. Anh ấy chỉ dặn La Dữ Tông nếu buổi tối thấy không thoải mái thì nhớ gọi điện cho anh, sau đó để anh một mình nghỉ ngơi trong phòng.
Ngày hôm sau, chương trình chính thức bắt đầu ghi hình. Mọi người trang điểm và làm tóc xong, lên xe, giả vờ như lần đầu tiên vào làng, rồi tập trung trước nhà dân dùng làm bối cảnh quay.
La Dữ Tông ăn sáng rất ngon, trạng thái bây giờ có thể nói là tốt nhất trong ngày. Sau khi ra khỏi xe, anh lấy hành lý từ cốp xe ra - nhìn bề ngoài, đây là toàn bộ hành lý anh đã mang theo trong ba hoặc bốn ngày qua. Trên thực tế, tất cả những thứ này đều được người đại diện của anh đóng gói để phục vụ cho việc quay chương trình. Nếu anh thực sự chỉ sử dụng những thứ trong chiếc vali này thì chất lượng cuộc sống của anh ta sẽ giảm đi đáng kể.
La Dữ Tông xách hành lý xuống xe. Trong nhà nghỉ không chỉ có nhân viên mà hầu hết các khách mời khác cũng đã chuẩn bị xong. Theo kịch bản, La Dữ Tông là khách mời đến cuối cùng, điều này cũng là để tạo sự hồi hộp cho khán giả khi chương trình được phát sóng.
Từ góc độ của La Dữ Tông, những sắp xếp này không vi phạm nguyên tắc hay làm tổn hại hình ảnh của anh, nên anh tự nhiên sẽ phối hợp với đoàn chương trình. Anh mang theo hành lý bước xuống và hành động như thể lần đầu tiên bước đến đây. Anh liên tục nhìn xung quanh, với vẻ tò mò và một chút lo lắng.
Cùng với tiếng động và tiếng đẩy cửa, bốn vị khách khác đang đợi trong nhà một lát cũng lần lượt ùa ra ngoài. Sau khi nhìn thấy anh, một người lộ vẻ mặt quen thuộc và vui vẻ, một người lộ vẻ hoảng sợ, một người lộ vẻ nhẹ nhõm, và một người lộ vẻ bối rối.
Người tỏ ra quen thuộc và vui mừng là Tuân Trạch, đàn em của La Dữ Tông. Tuổi tác của hai người không cách nhau quá nhiều, đều đã bước vào ngành giải trí để hoạt động chăm chỉ. Tuy nhiên, cả hai chưa bao giờ hợp tác kể từ khi gia nhập công ty. Lần hợp tác này coi như là cơ hội để họ bù đắp tiếc nuối này.
Đạo diễn cũng yêu cầu cả hai phải cố gắng hết sức để thể hiện trạng thái "gặp lại bạn cũ nơi đất khách".
Ba khách mời còn lại, hai nữ và một nam, là nữ diễn viên kỳ cựu Trương Tấn, ca sĩ mới Đàm Vân Vân và nhà sản xuất âm nhạc nổi tiếng Phùng Huệ.
La Dữ Tông và Trương Tấn là người quen cũ. Trong bộ phim cổ trang họ đã quay trước đó, Trương Tấn vào vai mẹ của La Dữ Tông. Đây đã là lần thứ hai họ hợp tác cùng nhau. Trước đó vài năm trước, khi La Dữ Tông mới ra mắt, anh cũng đã hợp tác với Trương Tấn.
Trương Tấn là một diễn viên xuất sắc, một người tốt và sẵn sàng hướng dẫn, chỉ bảo cho người mới. Trong lần hợp tác trước, cả hai cùng làm việc trong một đoàn phim, bà ấy trong phim đóng vai mẹ của La Dữ Tông, ngoài đời cũng chăm sóc anh như một người mẹ. La Dữ Tông chính vì thấy Trương Tấn nhận lời tham gia chương trình thực tế này nên mới quyết định tham gia.
Hai người còn lại đều làm trong ngành âm nhạc. Mặc dù La Dữ Tông cũng đã hát một bài hát chủ đề cho tác phẩm anh đóng vai chính, hưng trời mới biết việc thu âm bài hát đó khó khăn đến thế nào. Anh nhớ rõ, sau khi thu âm xong, ngay ngày hôm sau nhà sản xuất đã đưa anh vào danh sách đen.
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận