Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

LẠI THẤY TRĂNG SÁNG CHIẾU RỌI GIANG LĂNG

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-09-08 00:36:36
"Triệu Đình Vãn! Mới sáng sớm đã bắt nạt Hi nhi, con lại muốn ăn đòn phải không?"
"Con không có!
"Con oan uổng mà!"
Thôi vậy, ta chạy trước cho lành!
Chạy được mấy bước, Trương Minh Hi đã phản ứng kịp, một bước phóng đến chắn ngay trước mặt ta.
"Mẫu thân, không liên quan đến Đình Vãn. Là Hi nhi muốn nhóm lửa nấu cơm nên suýt gây họa."
Trương Minh Hi bằng tuổi ca ca ta, nhưng vóc dáng cao lớn hơn huynh ấy. Chỉ thân một mình chắn trước mặt ta, hắn tựa như thiên thần giáng thế, tỏa ra khí thế chói lọi.
Khoảnh khắc ấy, ta bỗng nghĩ, có lẽ ca ca chưa từng rời xa, chỉ là đã chọn một cách khác để ở bên ta.
Mẫu thân kéo Trương Minh Hi lại, tỉ mỉ xem xét khắp người hắn một lượt. Thấy hắn không bị thương mới nhẹ nhàng thở phào: "Hi nhi, con không cần làm những việc này. Khi nào đói hay khát cứ nói với mẫu thân, mẫu thân sẽ nấu cơm ngay."
Hiện giờ, Trương Minh Hi đang mang thân phận của ca ca ta, trước mặt người ngoài đều phải gọi cha nương ta là phụ thân mẫu thân để tránh bị nghi ngờ.
May mắn là phụ thân ta vừa bị điều đến nơi mới, chẳng mấy ai quen biết gia đình ta, nên có thể giấu trời qua biển.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/l-i-th-y-tr-ng-s-ng-chi-u-r-i-giang-l-ng&chuong=8]


Chẳng mấy chốc, bữa sáng được dọn lên.
Để Trương Minh Hi ăn ngon miệng hơn, mẫu thân đặc biệt hấp một nồi bánh bao bột trắng, loại chỉ có Tết mới được ăn, còn làm thêm một bát trứng hấp thơm nức.
Nhìn bánh bao nóng hổi và trứng hấp thơm phức bày trước mặt mình, Trương Minh Hi hơi chau mày, rồi lập tức chỉnh y phục, quỳ thẳng xuống: "Cha nương, Hi nhi có lời muốn nói."
"Con làm gì vậy? Mau đứng dậy đi!"
Cha nương ta hốt hoảng, mỗi người một bên muốn kéo hắn dậy, nhưng Trương Minh Hi quỳ rất thẳng, không chịu nhúc nhích chút nào.
"Hi nhi nay đã là con của cha nương, thì không nên được đối đãi đặc biệt. Sau này cha nương ăn gì, Hi nhi sẽ ăn nấy. Nếu không, Hi nhi thà quỳ mãi không đứng lên."
Mẫu thân liên tục lắc đầu, ánh mắt tràn đầy thương xót: "Làng này chỉ toàn cơm canh đạm bạc, con làm sao chịu nổi?"
Mẫu thân nói "cơm canh đạm bạc" không phải khiêm nhường, mà là thực tế.
Làng này dù no đủ, nhưng tuyệt đối không thể gọi là ăn ngon. Mùa đông, đa phần chỉ có cải thảo, củ cải, khoai tây, bánh ngô, cháo ngô. Mùa hè thì toàn những thứ theo mùa như mướp hay đậu. Thi thoảng mới xuống sông bắt được vài con cá để đổi vị.
Dĩ nhiên, điều này cũng một phần do phụ thân ta vụng về, lần nào lên núi săn bắn cũng chẳng bắt nổi con gà rừng hay thỏ hoang nào cả.
Trương Minh Hi thông minh như vậy, ngay khi nhìn thấy trong nồi chỉ có khoai lang và bánh ngô đen, đã hiểu rõ những ngày tháng tiếp theo sẽ ra sao.
Hắn ngẩng đầu nhìn cha nương ta, ánh mắt kiên định: "Mẫu thân không cần lo lắng, Hi nhi chịu được."
"Hay lắm!"
Phụ thân ta nhìn ánh mắt rắn rỏi của Trương Minh Hi, bỗng nhiên nở nụ cười hài lòng.
Ông buông tay khỏi cánh tay của hắn, nhẹ nhàng vỗ lên vai: "Được, đúng là nhi tử tốt của Trương gia."
Vì Trương Minh Hi cương quyết không chịu ăn, bát trứng hấp thơm lừng cuối cùng chui hết vào bụng ta.
Hắn cũng không đụng đến bánh bao bột trắng, chỉ cầm khoai lang và bánh ngô trong nồi, từng miếng từng miếng ăn vào.
Có lẽ cả đời chưa từng nếm thứ gì khó ăn đến thế, hắn ăn rất chậm, nhưng vẫn từng chút từng chút nuốt xuống.
Mẫu thân ta thật sự không đành lòng, trong mắt lại ánh lên lệ, vội quay người lén lau đi.
Dẫu cuộc sống nghèo khổ ở làng quê khác biệt một trời một vực so với sự phú quý của phủ Thừa tướng, nhưng khả năng thích nghi của Trương Minh Hi rất tốt. Chỉ vài ngày sau, hắn đã có thể bình thản nuốt xuống món dưa muối kèm bánh ngô.
Hắn cũng học được cách nhóm lửa nấu cơm, không còn nhét củi ẩm vào lò, cũng chẳng để lửa từ cỏ khô bén lên áo mình.
Hắn lớn lên quá đỗi tuấn tú, dù mặc trên mình áo vải thô sơ nhất, khí chất cao quý vẫn không suy suyển chút nào.
Hắn chỉ cần đứng yên một chỗ, đã dễ dàng trở thành tâm điểm chú ý, hoàn toàn khác biệt với những người xung quanh.

Bình Luận

0 Thảo luận