Nhà ta đời đời trung lương, Hoàng thượng cảm niệm tấm lòng ấy, cuối cùng cũng giống như kiếp trước, đáp ứng tâm nguyện của tổ phụ ta.
Trong những ngày chờ xuất giá, cái đuôi của Bùi Triều Vân gần như hất tận trời.
“Hôm nay các ngươi đối xử tốt với ta một chút, đến khi ta gả vào phủ Thất hoàng tử, các ngươi cũng có thể theo sang đó làm nô bộc.”
“Tuy vẫn là nô bộc, nhưng là nô bộc của hoàng tử phủ, ra ngoài cũng có thể vênh váo. Thế thì sao nếu là trưởng nữ đích xuất? Cười đến cuối cùng chẳng phải vẫn là ta sao?”
“Đừng tưởng ta không biết, thường ngày các ngươi tranh nhau lấy lòng tỷ tỷ ta, trong bụng thì ngấm ngầm khinh thường ta. Giờ thì hay rồi, ta sắp thành Thất hoàng tử phi. Ngày sau ta đăng lên hậu vị, lũ nịnh trên giẫm dưới các ngươi cứ chờ chịu phạt đi!”
Nhưng gia nô trong phủ đều do phụ thân ta đích thân chọn lựa kỹ càng. Cho dù nàng ta sắp trở thành hoàng tử phi, vẫn chẳng có ai hạ mình đến nịnh nọt lấy lòng.
Mất mặt, nàng ta liền ngày ngày tìm ta gây sự: “Bùi Niệm Ý, chắc hẳn lúc này tỷ rất ghen tị với ta phải không?”
“Làm trưởng tỷ bao nhiêu năm, đè ép ta bấy lâu, giờ ta sắp dẫm lên đầu tỷ rồi, tỷ hẳn là uất ức lắm đi?”
“Đáng tiếc thay, ai bảo ta thiên sinh lệ chất, khiến Thất hoàng tử thương nhớ mãi chẳng quên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/mu-i-mu-i-n-ng-y-ch-mu-n-l-m-ho-ng-h-u&chuong=2]
Ngày sau ta làm hoàng hậu, đứa bé trong bụng ta chính là vị quân chủ đời kế tiếp. Khi ấy, các ngươi ngày ngày đều phải quỳ ba lạy chín khấu trước ta, ngoan ngoãn nghe lệnh dạy bảo.”
“Nghĩ đến việc tỷ cả đời phải mặc cho ta chà đạp, ta liền thấy sảng khoái vô cùng.”
Ta nhìn nàng ta thật sâu: “Bùi Triều Vân, muội thật sự muốn đè ép ta đến thế sao? Dùng cả một đời để tranh chấp cùng ta, muội không thấy quá chẳng đáng ư?”
Ta và Bùi Triều Vân là chị em ruột, cùng cha cùng mẹ.
Nhớ lại ngày trước, ta tự thấy chưa từng thẹn với lòng. Ta được khen là “đại khí đoan trang”, có “phong phạm đích nữ”, còn nàng ta thì mãi chỉ là cái bóng mờ nhạt.
Biết Bùi Triều Vân tâm tư nhạy cảm, ta sợ nàng ta đa đoan nên thường cố ý nhắc đến nàng ta trước mặt người ngoài, nhiều lần ca ngợi, thậm chí hạ thấp bản thân, chỉ mong nàng ta thấy dễ chịu.
Nàng ta không tinh thông cầm kỳ thư họa, ta bèn mời danh sư đến dạy.
Nào ngờ tất cả thiện ý và tâm huyết của ta đều bị nàng ta vặn vẹo thành thứ khác.
“Đừng tưởng ta không biết! Bề ngoài là khen ta, nhưng chẳng phải để người khác chèn ép ta, nhân đó tâng bốc tỷ thôi sao?”
“Danh sư thì có ích gì, học cầm kỳ thư họa để được gì chứ? Từ xưa đến nay, nữ nhân khiến nam nhân mê đắm đâu cần đến cầm kỳ thư họa. Rõ ràng tỷ muốn phân tán sự chú ý của ta, nhân cơ hội lấy lòng phụ mẫu, cướp đi mối hôn sự tốt của ta!”
“Thật độc ác! Đè nén ta bao nhiêu năm chưa đủ, nay còn muốn giở trò trong chuyện hôn nhân!”
Không ngờ trong đầu muội muội ruột của ta chỉ toàn những ý nghĩ hồ đồ, chẳng thể dạy dỗ nổi nữa.
Ta cũng chẳng phải kẻ ngốc. Đã biết quan hệ giữa ta và Bùi Triều Vân không thể hòa giải, ta thôi không cố sức lấy lòng, cũng chẳng còn hy vọng thay đổi điều gì.
Cho đến khi nàng ta dây dưa cùng Thất hoàng tử.
Ta hiểu rõ, ở thời điểm then chốt này, dây vào một hoàng tử sẽ đem đến biến động lớn thế nào cho gia tộc.
Ta khuyên can khản cả giọng mong Bùi Triều Vân quay đầu, nhưng nàng ta lại điên cuồng đến tận xương tủy.
“Tỷ ghen tị ta, thấy ta và Thất hoàng tử thân mật thì nóng ruột rồi có phải không?”
“Giờ thiên hạ còn có ai quyền thế hơn Thất hoàng tử chăng? Tỷ muốn chặn đường làm hậu của ta?! Không có cửa đâu!”
Đáng tiếc, ta bất lực.
Và nay, Bùi Triều Vân như ý nguyện, việc đầu tiên nàng ta làm tất nhiên là tìm đến ta khoe khoang.
3
Nhìn nàng ta mơ mộng về tương lai tươi đẹp, lại ngang nhiên nhục mạ mình, khóe môi ta khẽ nhếch.
“Muội cho rằng, gả cho Thất hoàng tử rồi, muội sẽ thuận lợi trở thành hoàng hậu sao? Thất hoàng tử thê thiếp thành đàn, tổ phụ có bán đi tấm lão diện kia thì cũng chỉ cầu cho muội được một vị trí trắc phi mà thôi. Dù hắn có đăng cơ xưng đế, muội cũng chỉ là một phi tần, ngôi vị hoàng hậu, muội đừng mong với tới.”
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận