Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

MUỘI MUỘI NÀNG ẤY CHỈ MUỐN LÀM HOÀNG HẬU

Chương 4

Ngày cập nhật : 2025-09-09 23:07:05
Ngày ấy, Bùi Triều Vân rốt cuộc cũng tiến vào phủ Thất hoàng tử.
Thế nhưng đêm đó Thất hoàng tử không hề lưu lại phòng nàng mà đến chỗ Thất hoàng tử phi.
Thất hoàng tử phi tên là Nhiếp Linh Nhi, trưởng công chúa của nước láng giềng, hòa thân sang Giang quốc đã nhiều năm. Nàng được Thất hoàng tử vô cùng sủng ái, cũng từng lập công lớn cho hòa bình hai nước.
Kiếp trước nếu không phải Nhiếp Linh Nhi yểu mệnh, ngôi vị hoàng hậu tám chín phần mười hẳn đã thuộc về nàng.
Mãi sau ta mới biết, Nhiếp Linh Nhi ch.ết sớm là bởi Bùi Triều Vân mua chuộc nha hoàn thân cận, bí mật hạ độc dược chậm vào người nàng.
Kiếp này ta nhất định phải bảo vệ Nhiếp Linh Nhi.
Ngày hôm sau ta liền đến phủ Thất hoàng tử.
Qua lời bẩm báo của a hoàn, ta thuận lợi được gặp Nhiếp Linh Nhi.
Nàng dung mạo xuất chúng, đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa phong tình đặc trưng nơi đất khách.
Là công chúa tôn quý, từng cử chỉ đều toát lên khí chất cao sang.
Chỉ có điều, ánh mắt nàng nhìn ta tràn đầy địch ý.
“Đại tiểu thư Bùi phủ? Hôm nay đến đây có việc gì?”
Dù sao muội muội ta vừa được ban hôn gả vào phủ Thất hoàng tử, cũng chính là đối thủ của nàng.
Ta đột ngột xuất hiện, dĩ nhiên nàng không thể nghĩ theo hướng tốt đẹp.
“Hoàng tử phi nương nương, xin chớ hiểu lầm. Tuy rằng Bùi Triều Vân hiện đã gả cho Thất hoàng tử nhưng nàng ta đã bị gạch khỏi tộc phổ, không còn là người Bùi gia nữa. Hôm nay ta đến đây là vì đại ca ta ngoài biên cương có dịp đi ngang qua mẫu quốc của nương nương, gặp được một vị thần y vốn là cố nhân của nương nương. Nghe nói bao năm qua nương nương chưa có thai, ta muốn thỉnh y đến xem mạch cho nương nương.”
Nhiếp Linh Nhi bao năm không có con, ngự y trong cung đã bắt mạch vô số lần vẫn chẳng tìm ra nguyên do.
Xét cho cùng, nàng là công chúa dị quốc, ẩm thực cùng thói quen từ nhỏ vốn khác hẳn chúng ta.
Có lẽ thầy thuốc từ mẫu quốc của nàng mới có cách.
Không có hài tử, đó luôn là nỗi đau không sao thốt nên lời của nàng.
Vừa nghĩ đến vết thương lòng ấy có thể được bù đắp, toàn bộ địch ý trong mắt nàng đều biến mất.
“Thật sao?”
Ta khẽ gật đầu: “Đương nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/mu-i-mu-i-n-ng-y-ch-mu-n-l-m-ho-ng-h-u&chuong=4]

Vị thần y kia hiện đang ở trong phủ ta, nếu nương nương cần ta sẽ lập tức cho người mời đến.”
5
Ẩm thực nơi dị vực vốn khác với chúng ta, thể chất của Nhiếp Linh Nhi vốn chẳng có vấn đề, chỉ vì ăn uống bất đồng nên bao năm chưa từng thụ thai.
Vị thần y ấy thật ra do ta mấy ngày trước đã sai người nhắn với đại ca, để huynh ấy tìm bằng được.
Thần y hành tung phiêu hốt, đại ca ta cũng phải phái binh lính khắp nơi lùng kiếm, lại tình cờ cứu được mạng ông nên ông mới chịu bằng lòng trị bệnh cho Nhiếp Linh Nhi.
Hai người vốn là cố nhân, Nhiếp Linh Nhi cũng an tâm dùng.
Chẳng bao lâu, Nhiếp Linh Nhi liền sai người đưa thiếp mời tới, hẹn ta gặp ở Trừng Lâu.
Lần tái ngộ, nàng càng thêm rạng rỡ, trong mắt không giấu nổi niềm vui.
“Thần y nói ông ấy có mười phần chắc chắn giúp ta thụ thai.”
“Ngươi đã hao tâm tổn trí đến mức này, tất nhiên là có cầu xin ở ta, cần gì phải vòng vo.”
Ta khẽ mỉm cười: “Nương nương chỉ cần yên tâm, ta đối với người không hề có mưu đồ khác. Ta muốn gì, chẳng bao lâu nữa người sẽ rõ.”
“Vị thần y này đã có thể giúp nương nương mang thai, tất y thuật siêu quần. Người hiền tài như vậy, nương nương nên lưu lại bên mình, để ông ấy chăm sóc ăn mặc mới có thể an tâm.”
Nhiếp Linh Nhi tuy hồ nghi nhưng cũng không hề cự tuyệt.
Dù sao, với nàng mà nói, đó chính là điều tốt lành nhất.
Những ngày này, dù Bùi Triều Vân như nguyện gả vào phủ Thất hoàng tử nhưng trong lòng Thất hoàng tử, nàng ta hoàn toàn chẳng thể so với Nhiếp Linh Nhi.
Xét về dung mạo, khí chất hay gia thế, nàng ta đều không bằng.
Ta nào lạ gì? Khi trước chẳng phải nàng ta cũng dựa vào việc bỏ thuốc vào rượu mới giành được một đêm cùng Thất hoàng tử hay sao?
Nếu không nhờ cái thai trong bụng, e rằng Thất hoàng tử chưa chắc đã chịu phong nàng ta làm trắc phi.
Nàng ta không được sủng ái, nhưng có con làm chỗ dựa, ngày tháng trong phủ cũng còn tạm sống được.
Thế nhưng chẳng bao lâu sau, Nhiếp Linh Nhi liền mang thai.
Một người là chính phi có thai, một kẻ là trắc phi thất sủng, đám hạ nhân trong phủ tự nhiên biết rõ nên nịnh hót về phía nào.
Bùi Triều Vân vốn đã chất chứa oán hận vì không được sủng ái, nay thấy bọn hạ nhân quen thói nịnh trên giẫm dưới, nhớ lại thuở ở nhà từng sống trong cảnh tiểu thư được mọi người hầu hạ, rốt cuộc không nhịn được nữa.

Bình Luận

0 Thảo luận