Phó Tu khép hai chân lại, nhíu mày nói: “Ta biết, Bạch tiểu thư. Nhưng khẩu âm của cô hơi nặng đấy.”
Khẩu âm cái đầu ngươi!
Thì ra y không biết ta là hệ thống! Vậy vừa rồi ở Thái y viện xúc động cái gì chứ?
Ta dứt khoát nói thẳng: “Ta là hệ thống 877.”
Phó Tu thoáng sững sờ rồi chìm vào suy nghĩ, cuối cùng… Nhắm mắt ngã ngửa vào thùng tắm.
Năm giây…
Mười giây…
Hai mươi giây…
Ta c/h/ử/i thầm một tiếng, nhảy xuống nước kéo tay y: “Không đùa nữa, dậy mau!”
Rất tốt, từ “buông xuôi” thăng cấp thành “t/u s/a/t” rồi.
Nếu hệ thống mà được phép g/i/e/c ký chủ, ta đã vung đ/a/o trảm y không chút do dự rồi.
Chờ Phó Tu tỉnh lại, ta túm đầu y lắc mạnh:
“Ta là 877 thôi mà, có đáng để ngươi sốc đến vậy không?”
Phó Tu gật đầu, nghiêm túc nói:
“Lúc vừa nhìn thấy ngươi, ta còn tưởng bản thân gặp được định mệnh của đời mình.”
Ta bật cười: “Giờ cũng vẫn còn kịp đấy!”
Phó Tu nhìn ta một cái, rồi chán chường quay đi:
“Ngươi từng có thân nhiệt chưa? Có nhịp tim chưa? Ngửi được mùi hoa, thấy được màu trời chưa? Ngươi từng rơi nước mắt chưa…”
Y chưa kịp nói hết câu, ta đã túm cổ y gằn giọng:
“Còn diễn sâu nữa là ta cho ngươi khóc ngay tại chỗ đấy.”
Phó Tu vẫn buông xuôi, bất động như cũ.
Đúng lúc này, quản gia bước vào.
Cảnh tượng trước mắt là: Phó Tu không mảnh vải che thân, ta toàn thân ướt sũng. Cả hai cùng ngồi trong thùng tắm, tay ta còn đặt lên cổ y.
Quản gia quay đầu nhanh như gió, mặt đỏ đến mang tai:
“Đại… đại nhân, phủ Công chúa đưa thiệp mời tới.”
Phó Tu bình thản đáp: “Biết rồi.”
Quản gia lui ra, Phó Tu trầm mặc chốc lát rồi quay sang hỏi:
“Ta có một vấn đề.”
Ta: “Ngươi hỏi đi.”
Phó Tu nghiêm túc:
“Ngươi… không sợ bị chập điện sao?”
Ta: “……”
5.
Cuối cùng manh mối vụ r/u/o/u độc bị đứt ngang nơi một tên thái giám. Nhưng Công chúa Hân Hoa vẫn ghi lòng tạc dạ chuyện Phó Tu cứu mạng, liền sai người đưa thiệp. Hẹn y nửa tháng sau gặp gỡ bên hồ.
Điều này chứng minh cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/sau-khi-k-ch-bu-ng-xu-i-ta-th-c-t-nh-r-i&chuong=3]
Rõ ràng là Công chúa đã bắt đầu để ý đến Phó Tu rồi đó!
Sau mấy ngày nghe ta lải nhải không dứt, cuối cùng Phó Tu cũng miễn c/u/o/n/g đồng ý đi.
Dạ yến hôm ấy Công chúa không chỉ mời một mình Phó Tu, để phòng bất trắc, ta cũng theo cùng với thân phận y nữ tùy tùng.
Vị trí của Phó Tu được sắp ngay bên phải Công chúa, ngồi gần như chính vị. đủ thấy được sự coi trọng của nàng với y.
Khoảnh khắc ấy suýt nữa khiến ta tưởng rằng nhiệm vụ sắp hoàn thành rồi.
Nhưng… đó chỉ là tưởng tượng thôi.
Công chúa: “Gần đây t/h/â/n t/h/ể đại nhân đã khá hơn chưa?”
Phó Tu: “Cũng tạm.”
Công chúa: “Trong cung yến hôm trước, nếu không phải đại nhân đổi chén r/u/o/u với ta, e là ta đã mất mạng. Cho hỏi… có phải đại nhân đã sớm nhận ra điều gì bất thường nên mới chủ động đổi chén không?”
Phó Tu: “Không có.”
Công chúa: “Đại nhân không muốn trò chuyện cùng ta sao?”
Phó Tu: “Nào dám.”
…
Công chúa nói gì, y cũng chỉ đáp hai chữ.
Cho đến khi nàng hỏi về chuyện học hành của đệ đệ, Thái tử, Phó Tu mới bắt đầu giảng một bài văn dài cả canh giờ về nhân sinh.
Ta nghi ngờ Phó Tu cố tình, cố tình chọn lúc ta đang nổi giận để lên lớp. Kết quả giảng đến mức ta ngủ quên luôn.
Khi mở mắt lần nữa, ta đã ở trên xe ngựa về phủ.
Cảm giác lắc lư đánh thức ta dậy, lúc này mới phát hiện đầu mình đang tựa trên đùi Phó Tu.
Ta lau vội nước miếng nơi khóe miệng, ngồi dậy không chút ngượng ngùng.
Trong xe ánh sáng mờ ảo, Phó Tu tựa đầu vào tay. Ánh mắt âm u khó đoán nhìn về phía ta.
Chẳng lẽ lúc ta ngủ mơ đã làm gì kỳ quặc sao?
Ta quyết định ra tay trước chiếm thế chủ động:
“Ký chủ, mời dời ánh mắt! Làm ơn nghiêm túc một chút! Người ngươi cần quyến rũ là Công chúa, không phải hệ thống của ngươi. Cảm ơn!”
Phó Tu: “Vừa rồi nhìn ngươi, ta bỗng nhớ đến một người.”
Ta sờ mặt mình:
“Người cũ à? Mối tình đầu?”
Phó Tu bình thản: “Kẻ thù.”
Ta: “……”
Bên ngoài có thị vệ đến gần:
“Bẩm đại nhân, vừa rồi thị nữ bên Công chúa có đuổi theo, đưa thêm một thiệp mời. Hẹn ba ngày sau đến nghe pháp ở chùa Thượng Thanh.”
Phó Tu lướt mắt qua vẻ mặt cầu xin của ta., rồi đổi tư thế ngồi:
“Ngươi thật sự muốn ta thân cận với Công chúa?”
Ta gật đầu như bổ củi: “Chỉ cần ngươi chịu đi, ngươi muốn gì ta cũng chiều hết!”
Phó Tu đưa tay gõ nhẹ lên đùi:
“Ngồi lên đây.”
?
Có phải ta vừa nghe nhầm không?
Hết chương
Biên tập: Team Qi Qi
Bình Luận
Vui lòng đăng nhập để bình luận.
0 Thảo luận