Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THỊNH TRIẾT DƯƠNG

Chương 17

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:38:21
Vị Hoàng đế Bắc Lương cao cao tại thượng kia, vậy mà đích thân đến rước dâu.
Đừng nói Thịnh Triết Dương, ngay cả Từ Phong cũng sửng sốt đến mức đứng ngây ra.
Dân chúng xung quanh lập tức hiểu rõ, Hoàng đế Bắc Lương đang dành cho vị Quận vương hòa thân này sự tôn sủng cao nhất.
Thịnh Triết Dương nhìn Đoạn Tiếu Hàn từng bước tiến về phía mình, nàng đưa tay ra, cất giọng ôn hòa: "Phúc Khang quận vương đến từ phương xa, cùng trẫm kết thành lương duyên, là may mắn của trẫm. Mời theo trẫm hồi cung."
"Đây cũng là may mắn của thần."
Thịnh Triết Dương nói, rồi đặt tay vào bàn tay nàng.
Đoạn Tiếu Hàn dìu hắn lên kiệu phượng, còn nàng cưỡi ngựa, đi trước dẫn đường.
Đội ngũ rước dâu tiến vào hoàng cung, hôn lễ đế hậu long trọng và phức tạp, đến khi hoàn tất, Thịnh Triết Dương đã mệt lả.
Hắn ngồi trên giường cưới, dự định chờ Đoạn Tiếu Hàn theo đúng nghi lễ mà trở về.
Nhưng cung nữ lại trực tiếp chuẩn bị nước tắm cho hắn.
"Đây là làm gì?"
Hắn khó hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-tri-t-d-ng&chuong=17]

Đừng nói là đế hậu, ngay cả dân thường cũng không có tục lệ này.
"Điện hạ không cần lo lắng."
Cung nữ Tiểu Xuân mỉm cười.
"Bệ hạ nói, đại hôn phức tạp, điện hạ chắc chắn đã rất mệt mỏi."
"Nên bệ hạ sẽ trở lại sau hai canh giờ, điện hạ không cần chờ đợi."
Hóa ra lại là sắp xếp của Đoạn Tiếu Hàn.
Trong lòng Thịnh Triết Dương khẽ mềm nhũn.
Người này sao lại như vậy, chu đáo đến mức khiến hắn không biết phải làm sao.
Hắn không phản kháng nữa, rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
Hắn vốn nghĩ, khi Đoạn Tiếu Hàn trở về, sẽ có người đánh thức hắn.
Nhưng không ngờ, hắn ngủ một giấc đến tận bình minh.
Giật mình tỉnh dậy, hắn vội vàng ngồi dậy, liếc nhìn xung quanh, liền thấy Đoạn Tiếu Hàn đã chỉnh tề y phục, ngồi bên bàn từ bao giờ.
"Bệ hạ, thần..."
Sắc mặt Thịnh Triết Dương lập tức biến đổi.
Đây là đêm tân hôn, vậy mà hắn lại ngủ quên, bỏ mặc Đoạn Tiếu Hàn suốt một đêm, làm sao có thể như vậy được?
"Không cần lo lắng."
Đoạn Tiếu Hàn vội bước đến bên hắn, nhẹ giọng trấn an.
"Đêm qua là ta dặn dò không ai được đánh thức ngươi. Chúng ta còn cả một đời bên nhau, không thiếu một đêm này. Đại hôn mệt mỏi, ta chỉ muốn ngươi nghỉ ngơi thật tốt."
"Đa tạ bệ hạ thông cảm."
Thấy nàng nghiêm túc nói vậy, dường như thực sự không hề trách cứ, Thịnh Triết Dương cuối cùng cũng yên tâm.
Tiểu Xuân tiến vào, hầu hạ hắn rửa mặt, sau đó dùng bữa sáng cùng Đoạn Tiếu Hàn.
Cuối cùng, nàng tự tay bưng lên hai ly hợp cẩn tửu.
Một lần nữa, Thịnh Triết Dương lại bị sự chu đáo của nàng làm cho rung động.

13
Họ đã bỏ lỡ chén rượu hợp cẩn đáng lẽ phải uống vào đêm tân hôn, chỉ vì Thịnh Triết Dương ngủ quên.
Sáng sớm hôm sau, Đoạn Tiếu Hàn đã chờ sẵn bên giường, chính là vì điều này. Nhưng nàng lo lắng uống rượu khi bụng đói sẽ hại sức khỏe, nên để hắn dùng bữa trước rồi mới thực hiện.
Sự chu đáo ấy, ngay cả bản thân Thịnh Triết Dương cũng tự nhận là mình không làm được.
Khoảnh khắc cầm chén rượu từ tay Đoạn Tiếu Hàn, hắn nhất thời không biết nên nói gì, chỉ ngơ ngẩn đón lấy. Khi rượu trôi xuống cổ họng, hắn không dám nhìn nàng, cũng không phân biệt nổi trái tim đang đập dữ dội là vì điều gì.
Mãi đến khi Đoạn Tiếu Hàn thu lại chén rượu, lấy kéo cắt một lọn tóc của hắn, rồi cẩn thận đặt cùng tóc nàng vào chiếc túi gấm.
Lúc ấy, Thịnh Triết Dương mới chợt hiểu ra.
Thì ra, nàng không phải không để tâm đến những nghi lễ này, chỉ là muốn hắn nghỉ ngơi thật tốt, nên mới dời mọi thứ sang hôm nay.
“Bệ hạ, thần… thần không nên ngủ quên vào tối qua.”
Nếu lúc mới tỉnh dậy, hắn còn hoảng sợ, thì giờ đây, chỉ còn lại nỗi hối hận khôn nguôi.
Sao hắn có thể vì một phút ham ngủ mà để đêm tân hôn lưu lại tiếc nuối thế này?
“Thôi nào, chuyện này không quan trọng.”
Đoạn Tiếu Hàn dịu dàng ôm hắn vào lòng, khẽ thở dài, như thể đã được toại nguyện.
“Kết tóc làm phu thê, ân ái chẳng nghi ngờ.”
“Triết Dương, ta là thật lòng.”

Bình Luận

0 Thảo luận