Cài đặt tùy chỉnh

Tùy chỉnh
Mục lục
Đánh dấu

THỊNH TRIẾT DƯƠNG

Chương 8

Ngày cập nhật : 2025-09-08 23:36:52
Đêm đó, Tạ Chỉ Duệ không trở về, Thịnh Triết Dương cũng chẳng để ý, bình thản chìm vào giấc ngủ.
Sáng sớm hôm sau, trong cơn mơ màng, hắn nghe thấy vài tỳ nữ ngoài cửa nhỏ giọng bàn tán.
"Tướng quân thật tốt với lang quân, vì lang quân mà tìm đủ loại dược liệu quý giá."
"Giờ ngoài kia ai cũng truyền rằng, chỉ cần giúp lang quân mau khỏe, phủ Tướng quân sẵn sàng bỏ ra cả vạn lượng hoàng kim."
Nghe vậy, Thịnh Triết Dương chỉ thấy nực cười.
Hắn hiểu hơn ai hết, những dược liệu đó vốn không phải dành cho hắn.
Nhưng hắn cũng chẳng mong đợi nữa rồi.

6
Khi Tạ Chỉ Duệ trở về phủ thì đã quá giờ Ngọ, lúc ấy Thịnh Triết Dương đang uống thuốc.
Nàng ta không bước vào phòng ngủ của Thịnh Triết Dương mà chỉ đứng ngoài cửa dặn dò quản gia.
"Ngày mai là sinh thần của lang quân, ta nhất định phải cho chàng một bất ngờ. Nghe theo ta, chúng ta sẽ làm thế này..."
Thịnh Triết Dương thoáng ngẩn người. Hóa ra ngày mai là sinh thần của hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại website Mỏ Truyện - https://motruyen.online/read/th-nh-tri-t-d-ng&chuong=8]

Những ngày qua chịu quá nhiều kích động, hắn thậm chí đã quên mất.
Năm năm trước, khi hắn và Tạ Chỉ Duệ vừa thành thân.
Khi ấy, hắn vừa đoạn tuyệt quan hệ với phủ Tể tướng, sinh thần đầu tiên trôi qua trong uất ức, mỗi lần nghĩ đến phụ mẫu, hắn đều rơi nước mắt.
Vừa mới thành thân, hắn và Tạ Chỉ Duệ còn xa lạ, vậy mà nàng ta lại treo đầy hoa đăng trong phủ, dẫn theo tất cả gia nhân cùng nhau tổ chức một buổi sinh thần náo nhiệt cho hắn.
Nhưng giả dối thì mãi mãi vẫn là giả dối.
Thực ra, đó vốn là bất ngờ mà Tạ Chỉ Duệ đã chuẩn bị từ trước cho Tần Nghiễn Trúc.
Dù sao thì sinh thần của hai người họ cũng chỉ cách nhau có vài ngày.
Những năm sau đó, vào sinh thần của Tần Nghiễn Trúc, Tạ Chỉ Duệ luôn dốc hết tâm tư, dâng lên những bảo vật vô giá khắp thiên hạ, dù Tần Nghiễn Trúc chưa bao giờ nhận lấy.
Còn sinh thần của hắn thì chỉ được qua loa đối phó.
Năm nay, e rằng cũng không có gì khác biệt.
Thịnh Triết Dương khép mắt, chẳng còn chút hứng thú.
Đến tối, khi cuối cùng cũng hoàn tất mọi việc, Tạ Chỉ Duệ mới bước vào phòng. Dù đã mệt mỏi nhưng trong mắt nàng ta vẫn ánh lên niềm vui không thể che giấu.
Nàng ta đã tự tay chuẩn bị một bất ngờ thật lớn cho sinh thần của Thịnh Triết Dương. Nhất định hắn sẽ thích.
Trong vô thức, Tạ Chỉ Duệ nhìn Thịnh Triết Dương với ánh mắt dịu dàng, nhưng hắn lại nhẹ giọng nói: "Phu nhân, ngày mai ta muốn đến Chưởng Ân Tự dâng hương."
"Nhưng thân thể chàng vẫn chưa hồi phục."
Tạ Chỉ Duệ hơi do dự, ngồi xuống bên cạnh Thịnh Triết Dương.
"Hơn nữa, ngày mai là sinh thần của chàng, ta đã chuẩn bị..."
"Chính vì là sinh thần của ta nên càng phải đến dâng hương."
Thịnh Triết Dương khẽ cười, nghiêm túc nói: "Người ta bảo, nếu cầu nguyện vào ngày sinh thần thì sẽ linh ứng hơn."
"Phu nhân, ta muốn cầu xin Phật Tổ phù hộ cho chúng ta trọn đời bên nhau, mãi mãi không chia lìa."
Nói rồi, trong mắt Thịnh Triết Dương ánh lên tình cảm sâu kín không thể che giấu.
"Phu nhân, nàng giúp ta được không?"
"Được."
Tạ Chỉ Duệ chợt nghẹn lại, theo bản năng ôm lấy Thịnh Triết Dương, trong mắt là niềm vui sướng không thể kìm nén.
Tim nàng ta bỗng đập nhanh hơn, vội vàng nói: "Ta sẽ đi cùng chàng, để Phật Tổ phù hộ chúng ta, một đời một kiếp không xa rời."
Tạ Chỉ Duệ càng nói càng kích động, không nhận ra ánh mắt người trong lòng đã dần lạnh lẽo.
Hôm sau, Thịnh Triết Dương được Tạ Chỉ Duệ dìu lên xe ngựa trước phủ.
Lúc này hắn mới phát hiện, Tần Nghiễn Trúc cũng có mặt.
Hắn liếc nhìn Tạ Chỉ Duệ bên cạnh, bình thản nhướng mày: "Phu nhân, chuyện này là thế nào?"
"Phò mã đi cầu con."
Tạ Chỉ Duệ dường như có chút khó xử, khẽ nói bên tai Thịnh Triết Dương.
"Chuyện này cần phải kín đáo, nên chàng ấy mới cùng chúng ta xuất hành. Chàng sẽ thông cảm chứ?"
"Đương nhiên."
Thịnh Triết Dương nở nụ cười: "Chỉ cần là điều phu nhân mong muốn, ta đều chấp nhận."
Dù sao cũng sắp kết thúc rồi, hắn còn gì để bận tâm nữa?
Nghĩ vậy, Thịnh Triết Dương tựa vào vách xe, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tạ Chỉ Duệ ngồi bên cạnh, nhìn sắc mặt vẫn nhợt nhạt của hắn, không hiểu sao, cảm giác bất an trong lòng nàng ta càng thêm mãnh liệt.

Bình Luận

0 Thảo luận